Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 822 : Ý tưởng táo bạo

Ngày đăng: 17:22 30/04/20


Trở về sau khi cùng với Émi và Ôn Nhã ăn xong Nông Gia Lạc, trong lòng Trương Nhất Phàm buồn bực, cái người Bạch Thanh Tùng này sao lại ở cùng với Sở Sở một trong những người đẹp của Thành đô chứ?



Vừa rồi khi ăn cơm, hắn vô tình nhìn thấy Sở Sở, càng không ngờ tới chính là người đàn ông trong phòng riêng chính là Bạch Tùng Lâm. Sở Sở là người như thế nào? Trương Nhất Phàm đương nhiên hiểu rõ, dù sao thì hắn cũng ở Song Giang một năm.



Nhìn mối quan hệ của Sở Sở và Bạch Thanh hình như không giống mối quan hệ bình thường giữa cô gái và khách làng chơi, khiến Trương Nhất Phàm cảm thấy có chút giống như người yêu với nhau. Hắn liền thấy kì lạ, từ lúc nào mà Sở Sở hoàn lương rồi?



Trên xe, hắn gọi điện thoại cho Bạch Khẩn. Bạch Khẩn ở cùng Liễu Hải, nghe thấy sự nghi ngờ của Trương Nhất Phàm, cô liền nói:

- Chính là con yêu tinh đó, bây giờ làm cho anh tôi mê muội. Anh tôi mặc kệ tất cả chỉ nghe theo cô ta, dù sao thì bây giờ tôi cũng đi khỏi rồi, chẳng quan tâm đến chuyện của họ nữa.



Đến lúc này Trương Nhất Phàm mới hiểu ra, thì ra lần trước Bạch Khẩn than vãn không ngừng là chuyện của cô gái này. Chỉ có điều ngay đến hắn cũng cảm thấy kì lạ, với gia thế của Bạch Thanh Tùng, không ngờ lại thích loại con gái như vậy, Bạch Văn Thiên có thể đồng ý sao?



Trở lại khách sạn, Trương Nhất Phàm từ biệt hai người.



Nhìn Ôn Nhã và Émi đi rồi, Trương Nhất Phàm cũng đi vào phòng của mình.



Đang chuẩn bị tắm rửa, Hà Tiêu Tiêu gọi điện đến:

- Anh chưa ngủ à?



Trương Nhất Phàm nói:

- Chưa, em có chuyện gì sao?



Hà Tiêu Tiêu nói:

- Anh có thể lên mạng không? Xem tin tức hôm nay đi, New York Times.



- Ồ! Từ từ.

Trương Nhất Phàm lập tức từ trong túi lấy ra laptop của mình. Gần đây vì muốn giữ liên lạc với mấy người Hà Tiêu Tiêu, bất cứ lúc nào cũng nắm bắt tin tức phía bên Mỹ, hắn liền đem theo laptop bên mình.



Hắn vừa mở laptop vừa hỏi:

- Xảy ra chuyện gì?



Hà Tiêu Tiêu nói trong điện thoại:

- Có tin tốt mà cũng có tin xấu, anh muốn nghe cái nào?



Trương Nhất Phàm nói:

- Nói cùng lúc cả hai cái đi!



Gần đây tâm trạng của Hà Tiêu Tiêu vui vẻ, vốn muốn đùa một chút, không ngờ lại đào một cái hố tự chon mình. Cô vốn muốn Trương Nhất Phàm đoán, Trương Nhất Phàm lại xảo quyệt như vậy.



Hà Tiêu Tiêu chỉ còn cách thành thật mà nói:
- Cô uống cái này đi, có tác dụng làm đẹp!



Mà hắn cũng chọn một ly trà Long Tỉnh, Lý Hồng nói:

- Anh cũng nghiên cứu đến những thứ này ư?



Trương Nhất Phàm mỉm cười nói:

- Có biết chút ít.



Lý Hồng không tiếp tục chủ đề này, mà lại nhìn ra cửa sổ nói:

- Từ sau khi Ninh Thành Cương nhảy lầu, tôi không còn một mình đến quán trà uống trà nữa. Bởi vì mỗi khi tôi đến trước cửa quán trà đều toàn nghĩ đến chuyện đó. Mùi máu tanh, muốn quên cũng không quên được.



- Xem ra, con người có khi trí nhớ quá tốt chưa chắc là chuyện tốt.

Trương Nhất Phàm cười.



- Nói đi, hôm nay anh tìm tôi có việc gì?



Trương Nhất Phàm nói:

- Trước khi trả lời câu hỏi này, tôi muốn chắc chắn một điều về mối quan hệ của chúng ta.



Nghe được lời này, mặt của Lý Hồng không biết vì sao đỏ bừng lên, có chút buồn bực:

- Anh muốn nói cái gì?



Trương Nhất Phàm không để ý là Lý Hồng đã nghĩ đến chuyện khác, hắn nhẹ nhàng nói:

- Tôi nghĩ giữa chúng ta hẳn là một kiểu bạn bè rất tin tưởng lẫn nhau đúng không, kiểu đồng minh, cũng có nghĩa là, bạn bè gặp nạn, có thể giúp bạn mà không tiếc cả mạng sống, có phải không?



Nghe được lời này, Lý Hồng mới phản ứng lại, mình lại nghĩ sai rồi. Cô trừng mắt nhìn Trương Nhất Phàm một cái:

- Anh có gì cứ nói thẳng đi, tôi không thích đoán đố với người khác.



- Công ty xăng dầu lớn nhất trên thế giới, cô đã từng nghe qua chưa?



- Biết, tập đoàn dầu mỏ Anh Đặc Phi, tại sao đột nhiên lại nhắc đến chuyện này?

Lý Hồng hỏi.



Trương Nhất Phàm quả quyết nói:

- Tôi muốn nuốt chửng nó! Cho dù không ăn được cũng phải khiến nó có tiếng trên toàn thế giới.



Hả —— Lý Hồng giật bắn mình, phun hết một ngụm nước ra ngoài, đôi mắt xinh đẹp kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Trương Nhất Phàm.