Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 864 : Thân thiết với Thủ tướng

Ngày đăng: 17:23 30/04/20


Ngày hôm sau là thứ bảy, Trương Nhất Phàm đem đến một ít đặc sản của Tương Tình đến Nam Trung Hải.



Đứng ở cửa đợi rất lâu mới được phép vào gặp. Đây là lần thứ hai Trương Nhất Phàm vào thăm Thủ tướng.



Vì hôm này là thứ bảy, nên Thủ tướng đang ở nhà luyện thư pháp. Vừa nghe nói Nhất Phàm đến, ông ta liền buôn bút trên tay, đi ra phòng khách.



Bảo mẫu nhận lấy những thứ đồ trên tay của Nhất Phàm, thủ tướng thấy được liền hỏi: “Đó là gì vậy, đưa ta xem xem.”



Bảo mẫu liền đem món đồ ấy cho ông ta xem. Nhất Phàm nói: “Không có gì quý giá đâu ạ, chỉ là đặc sản chính cống của tỉnh Tương mà thôi.”



Thủ tướng nhìn qua, gật đầu đồng ý, “Anh quá khách sáo rồi, có chút ý đồ gì trên đó tôi cũng không thích đâu. Một chút về nhớ lấy tiền tôi trả cho anh.”



Trương Nhất Phàm lau mồ hôi, “Đây chỉ là vài đồng lẻ, chỉ là chút đặc sản bình thường mà thôi.”



“Vậy cũng không được, hôm nay tôi phá lệ một lần. Lần sau anh đem đến không phải là đặc sản mà sẽ là rượu Mao Đài, rượu Ngũ Lương. Thói quen này không tốt. Hiện giờ đám nhân viên cấp dưới của tôi có thói quen như vậy, ngăn không được, thật làm cho tôi phải sợ, không biết có dụng ý gì.”



Trong mấy năm gần đây, Thủ Tướng đang bắt các bọn tham ô, cả nước cứ tiếp tục tình trạng này. Thủ Tướng trong tim của mọi người phải cương trực công chính, là hình tượng Bao Công công chính liêm minh.



Thủ Tướng nói như vậy, Nhất Phàm có chút ngượng ngùng. Hắn biết Thủ Tướng sẽ không nhận quà, mới cố ý đem tới một số đặc sản, không ngờ giám đốc lại tính tiền những món quà ấy để bày tỏ sự thanh liêm, thật là hiếm thấy.



Còn nhớ trong quan trường này đã lăn lộn bao nhiêu lâu, nếu có thể lên được vị trí của Thủ Tướng sẽ không bao giờ hành động như ông ấy vậy. Thủ Tướng dường như biết Nhất Phàm đang nghĩ gì, “Chúng ta không cần quan tâm người khác làm như thế nào, nghĩ như nào, làm một người lãnh đạo, một cán bộ của nhà nước, ít nhất đầu tiên phải quản lý chính mình, làm gương tốt mới là một điểm quan trọng.



Trương Nhất Phàm liền nói, “Điều này là nên làm, Nhất Phàm tôn trọng những lời chỉ dạy của Thủ Tướng.”



Thủ Tướng đứng dậy, “Anh và tôi cùng đi đến vườn hoa.” Trương Nhất Phàm đi theo sau, mục đích của hắn hôm nay đi đến đây, chính là thăm Thủ Tướng. Không ngờ lại thuận lợi đến vậy, chỉ đi một lần mà có thể gặp được Thủ Tướng, thật là có chút bất ngờ.




Từ giờ phút này, Nhất Phàm và Hạo Thiên cùng bắt tay nhau, không ngờ Hạo Thiên đột nhiên ra ám chỉ, bắt tay mạnh hơn. Cũng may là Nhất Phàm đã có đề phòng, nhanh chóng phản kích. Hai người âm thầm dùng sức, dùng lực mà bóp mạnh tay, “Xin chào, xin chào!”



Nhưng hai người đã nhanh chóng phát hiện, ai cũng không đầu hàng khuất phục, ngang sức ngang tài. Thế là lần lượt từng người buôn tay



Thủ Tướng cũng không phát hiện ra cảnh tượng này.



“Chiều nay, các anh ở lại đây ăn cơm không được về đâu.”



Dưới lời mời của Thủ Tướng, Nhất Phàm nói đùa, “Thủ Tướng có cần lấy tiền không?”



Vừa rồi bản thân Nhất Phàm đã đem tới một số lễ vật, Thủ Tướng nói phải trả tiền lại cho hắn, thế là hắn lại hỏi một câu, vậy có lấy tiền dùng cơm không?



Thủ Tướng nhìn hắn để lộ một nụ cười gượng gạo, “Anh tìm cớ để phục thù à?”



Trương Nhất Phàm nói, không dám, không dám!



Hai người vừa ca vừa hợp, Hạo Tiên nhìn trong ánh mắt, có chút khiếp sợ, tuy rằng anh ta trước đây đã biết được, Nhất Phàm và Thủ Tướng có chút giao thiệp, nhưng không ngờ Nhất Phàm lại có thể nói đùa với Thủ Tướng như vậy. Đây chính là tư bản, một tư bản tuyệt vời.



Tống Hạo Thiên ở trước mặt bậc bề trên, giả làm một đứa cháu trai, giả vờ chân thành, có bổn phận, làm gì có giây phút thoải mái như vậy. Cho nên, những bậc bề trên đều nói Tống Hạo Thiên rất điểm tĩnh, nhưng ai có thể nghĩ rằng hắn lại hung hăng với cấp dưới?



Hồi nãy, Nhất Phàm là cố tình nói đùa, hắn chính là muốn Hạo Thiên thấy được quan hệ giữa Thủ Tướng và bản thân mình. Điểm này Hạo Thiên không dễ dàng mà làm được.



Nhưng Hạo Thiên đã nhanh chóng phát hiện, bản thân không thể trước mặt Thủ Tướng bày tỏ những biểu hiện ưu việt như Nhất Phàm. Vì thế, Hạo Thiên càng thấy Nhất Phàm với bộ dạng sáng chói như vậy thì càng nổi nóng.