Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 876 : Anh không phải người như vậy

Ngày đăng: 17:23 30/04/20


Ánh trăng tối nay sáng tỏ, mặt đất giống như được phủ lên một lớp voan mỏng.



Thần bí mà mờ ảo.



Khắp nơi chỉ có nước chảy róc rách, cảnh đêm hợp lòng người, ấm áp mà lãng mạn. Hai người cứ thế mà ngồi, ban đêm làm cho tình yêu cuồng nhiệt nồng cháy hơn.



Thân hình ấm áp dịu dàng của Lý Hồng dựa vào lòng của Trương Nhất Phàm, cảm nhận nét đẹp tuyệt vời của tự nhiên. Thưởng thức khoái cảm ngọt ngào từ nụ hôn nồng nhiệt mà Trương Nhất Phàm đem tới. Tất cả những thứ này đúng là tình yêu mà Lý Hồng đang theo đuổi.



Cô cảm thấy tình yêu chính là kiểu như vậy. Hai người dưới ánh trăng hoa cỏ, nói chuyện âm thầm, hai người gắn bó lại không cần động tác thô tục nào.



Nhưng tay của Trương Nhất Phàm vẫn dừng tại nơi đó, tiến vào từ lớp quần áo.



Lý Hồng cảm thấy trong lòng cô ta có chút cự tuyệt. Nghĩ tới lời nói mà lần trước Trương Nhất Phàm nói với cô ta. Nếu như không như vậy hắn nói bản thân hắn sẽ điên mất. Thế là cô ta nhắm mắt lại, cố gắng để mình không nghĩ tới những việc đó.



Cô ta chỉ hôn với hắn, hôn một cách điên cuồng.



Lý Hồng bây giờ cũng càng ngày càng thích cảm giác hôn nhau này. Bởi vì cách thức này có thể làm cho cô ta có được một sự hưng phấn và khoái cảm mà trước đây chưa từng có. Đó là một hương vị không nói rõ được nhưng rất là thoải mái.



Vì thế Trương Nhất Phàm cũng thử thăm dò, vuốt lên ngực của Lý Hồng. mới bắt đầu là sờ vào cái áo ngực. Trương Nhất Phàm cảm giác được rõ ràng cô ta cơ bản có cự tuyệt một chút, nhưng ý thức phản ứng lại không mãnh liệt cho lắm, thế là hắn ta liền tiếp tục hôn Lý Hồng.



Đưa đầu lưỡi vào miệng nhỏ nhắn của cô ta, cứ thế mà hít lấy hít để, cứ thế mà quấy, quấy đến nỗi Lý Hồng cả người tê cả lên. Cứ như cả người bị mềm nhũn đi vậy, không có tí sức lực nào.



Vả lại cô ta vốn dĩ cảm nắng chưa được khỏe cho lắm, cho dù phản kháng cũng không đủ sức. Bị Trương Nhất Phàm gây sức ép đến thế, cô đã bị kiểu hôn thành thạo này chinh phục.



Lúc này, tay của Trương Nhất Phàm lén lồng qua phía trên áo ngực của cô, sờ vào nhũ bên trái của cô. Lòng của cô đầy căng thẳng, một tay của cô đưa qua giữ tay của Trương Nhất Phàm lại, không muốn hắn ta sờ.



Nhưng hắn ta cứ không chịu buông tay, miệng tiếp tục hôn Lý Hồng. Lý Hồng hừ hừ vài tiếng, thấy không thể kháng cự cứ thế cũng mất hết sức lực.



Trương Nhất Phàm lợi dụng cơ hội này, nhẹ nhàng xoa vài cái.



Woa—— ngực của Lý Hồng thật là khác lạ. Tay của Trương Nhất Phàm sờ lên dường như sờ lên mặt bột mì nhẵn nhụi nhất trên thế giới. Cái vẻ mềm mại, thoải mái làm cho hắn ta kinh ngạc đến không dám dùng quá sức, sợ mình dùng quá sức cái nhũ đó sẽ bị mình phá hư vậy.



Ở cùng Lưu Hiểu Hiên và Thẩm Uyển Vân hắn ta chưa bao giờ lo lắng về cái này. Nhưng ở cùng với Lý Hồng hắn đột nhiên có cảm giác này, hình như nhũ của Lý Hồng giống như vật báu hoàn mỹ nhất, tôn quý nhất trên thế giới vậy. Chỉ có thể cẩn thận mà che chở không thể tùy tiện mà chơi đùa được.



Đột nhiên cả người của Lý Hồng nóng hừng hực cả lên, cô ta cảm thấy được cái nhũ của mình đang bị một vật thể ấm ấp bao vây lấy, nhịp tim của cô liền kích động đập dữ dội.


- Anh…



- Không cần phải nói nữa, không cần nghĩ ngợi gì cả. Đừng có nghĩ tới những việc đó. Ôm em đi.

Lý Hồng lại kéo tay của hắn, yên lặng mà ngắm trăng.



Trương Nhất Phàm nói:

- Trời nóng như vậy, chúng ta đi khách sạn nha?



Lý Hồng quay đầu lại nhìn hắn nói:

- Có phải anh đang có chủ ý gì rồi không?



Trương Nhất Phàm mỉm cười ngượng ngùng nói:

- Không, thực sự không có gì. Anh chỉ là muốn em ở thoải mái một chút. Sức khỏe của em chưa hoàn toàn hồi phục, phải nghỉ ngơi cho khỏe.



Lý Hồng nói:

- Em không đi, tới khách sạn rồi thì anh sẽ tùy ý làm bậy nữa, hôm nay em không có sức mà phản kháng lại anh đâu.



Trương Nhất Phàm nói:

- Nếu anh thực sự là loại người đó, thì ở đây cũng có thể làm rồi.



Lý Hồng nói:

- Anh không phải là loại người đó, thì anh sẽ không như vậy. Em biết.



Trương Nhất Phàm mỉm cười, hôn vào mặt của Lý Hồng, ôm lấy eo của cô ta nói:

- Đi thôi, phải nghỉ ngơi một chút vẫn tốt hơn. Đừng để bản thân quá mệt.



Lý Hồng mặt đỏ bừng nói:

- Anh có cam đoan là sẽ không làm bậy?



- Anh đảm bảo. Với lại, em đang như vậy anh nhẫn tâm được sao?

Trương Nhất Phàm nghiêm chỉnh nói:



- Vậy thì được, chúng ta đi nào!

Cuối cùng Lý Hồng đã đồng ý.