Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 921 : Ô Cương bỏ trốn
Ngày đăng: 17:24 30/04/20
Đêm, không chỉ hơi lạnh, mà lạnh cắt da cắt thịt, gió thổi làm hai má đau rát.
Tại cửa vào sân bay, vài thanh niên trông không có vẻ gì là người tốt, kéo cổ áo trong đêm, đội lại mũ, cố gắng để những hình ảnh của mình không gây sự chú ý của mọi người.
Một chiếc xe tải thoạt nhìn hơi cũ nát lượn lờ giữa đại lộ, một người ôm đùi ngồi dưới đất nhìn ánh đèn từ xa rọi tới hỏi:
- Đại ca, bắt đầu được chưa?
Người thanh niên vẻ mặt hung hang rút di động ra hét lên:
- Thế nào rồi?
- Bọn họ đang tới rồi, biển số xe là ******
Người thanh niên hung ác vẫy tay:
- Chuẩn bị!
Tất cả đều vào vị trí, vài người trốn vàobồn hoa ven đường, những người ngồi dưới đất bắt đầu kêu lên.
Một đôi tình nhân ngồi trên chiếc xe taxi màu lam đang chuẩn bị bỏ trốn. Ô Cương và bạn gái của cậu ta, hai người gắn bó với nhau, mắt nhìn thấy gần tới sân bay liền thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ cần tới sân bay, lên được máy bay hai người liền có thể tự do tự tại, vui vẻ bay lượn, không cần phải để ý đến ánh mắt của người đời, cũng không cần phải nhìn vẻ mặt của cha mẹ.
Tình yêu, đã để lại dấu vết sâu trên cơ thể của hai người trẻ tuổi. Trong anh có em, trong em có anh! Từ nay về sau vĩnh viễn không chia lìa.
Ô Cương khó khăn lắm mới lừa Tiểu Vu từ Mỹ về đây, không ngờ tới khi bước chân vào nhà thì bi kịch đã bắt đầu.
Mẹ cậu sống chết cũng không cho cô ấy vào nhà, hơn nữa ngôn từ lại vô cùng độc ác, không có vẻ gì của một bà vợ quan cả. Trên mặt mẹ cậu hiện lên vẻ thù ghét hờn giận, lại còn biểu hiện như phát điên kia làm lòng Ô Cương tan nát.
Là mẹ mình tự tay xé rách trái tim mình, xé tan giấc mộng của mình, cũng phá vỡ tình yêu của mình.
Ô Cương muốn bảo vệ muốn tiếp tục, nhưng đối mặt với những chuyện này cậu có thể làm gì?
Ô Dật Long tuy rằng không đồng ý tác phong này của vợ, nhưng nghĩ đến con trai mình bị đứa con gái kia lừa gạt, hơn nữa qua lời báo chí và TV, ông ta có suy nghĩ thế nào cũng không tiện nói ra.
Dù sao Ô Dật Long cũng là người có máu mặt, là người có địa vị.
Thật sự muốn có một người con dâu như thế này sao? Ô Dật Long nhất định sẽ nói:
- Bỏ
Trải qua một trận đại chiến, Ô Cương phát hiện tất cả mọi chuyện chẳng qua chỉ là trò khôi hài tô son trát phấn, vì thế cậu hít một hơi thật sâu, quát lớn mẹ mình.
- Quay về nói với bà ấy, tôi có chết cũng không quay về. Tôi sẽ không bao giờ quay về nhà! Bảo bà ta đừng hy vọng gì!
- Điều đó không phải cậu có thể quyết định được!
Người đàn ông kia vung tay lên, vài người liền tiến tới vây quanh.
Ô Cương lùi về phía chiếc xe tải bên cạnh:
- Các ngươi không được tới đây!
Những người đó căn bản là không để ý tới cậu ta, Ô Cương nóng nảy:
- Đừng có lại đây ! Nếu không tôi sẽ đập đầu chết ở đây.
Người đàn ông mặt đầy sát khí kia sững người lại, xua tay, nói với Ô Cương:
- Nếu cậu không đi về với chúng tôi, cô ấy nhất định phải chết!
Nói xong, anh ta dung tay ra hiệu, người đang giữ Tiểu Vu cầm dao đâm vào bụng cô.
Tiểu Vu kêu lên thảm thiết – hai tay ôm lấy bụng, đau đớn nhìn Ô Cương nói:
- Anh đi đi, không cần lo cho em, đi đi!
Ô Cương vội vã, chồm lên như sư tử:
- Tao liều mạng với chúng mày!
Chỉ tiếc, cậu ta chưa kịp kích động đối phương đã bị vài người khống chế, không làm sao cử động nổi.
Gã đàn ông cầm đầu nói:
- Thật xin lỗi, Ô thiếu gia, chúng tôi cũng chỉ là phụng mệnh hành sự.
Hắn phất tay:
- Mang đi!
Hai người đến bên Tiểu Vu nhét cô vào trong xe, Ô Cương nói:
- Các ngươi mang cô ấy đi đâu?
- Điều này cậu không cần quan tâm! Chỉ cần cậu ngoan ngoãn cùng chúng tôi quay về cô ấy sẽ không sao, nếu không cô ta sẽ chết rất khó coi!
Ô Cương tuyệt vọng nhìn Tiểu Vu:
- Không!