Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 923 : Cao chạy xa bay
Ngày đăng: 17:24 30/04/20
Ba người dần lấy lại tỉnh táo, dùng ánh mắt không thể tin nổi nhìn Liễu Hải.
Trời ạ ---- anh hùng thời nào, hào khí thời nào?
Cảnh tượng đêm nay thực khiến ba người mở rộng tầm mắt.
Chỉ là bọn họ không biết, việc này với Liễu Hải mà nói không phải là cao trào thật sự, hôm nay chỉ mới là hoạt động làm nóng người mà thôi. Anh không nghĩ rằng tên đàn ông mang khuôn mặt hung ác kia sẽ chịu thua nhanh như vậy. Chẳng có chút thú vị nào cả!
Vừa mới kích thích ý chí chiến đấu của mình thì bọn họ lại lùi bước. Liễu Hải nghĩ, bản thân mình tiến bộ hay là bọn chúng quá yếu?
Đằng Phi vội vã chạy tới:
- Cục trưởng Liễu, anh không sao chứ?
Liễu Hải mỉm cười, nói với Ô Cương và Tiểu Vu:
- Mau lên xe, thời gian không còn nhiều nữa!
Ô Cương tháo dây thừng khỏi người Tiểu Vu, hai người lúc này mới vội vội vàng vàng chạy tới, lên xe đến thẳng sân bay.
Mãi cho đến khi máy bay cất cánh, điểm sáng ấy dần biến mất trong đêm đen, Liễu Hải lúc này mới xoay người nói:
- Về thôi!
Lần tiễn biệt này, hai người rơi vào cảnh cùng đường bọn họ ở nơi đất khách quê người có thể bùng lên ý chí chiến đấu không?
Liễu Hải nhìn không gian xa xôi mà bọn họ đang tiến vào mà suy nghĩ xa xăm!
Toàn bộ quá trình, Đằng Phi vẫn dùng ánh mắt sùng bái nhìn Liễu Hải, anh ta không thể tin được cảnh tượng thần kỳ tối nay lại có thể xảy ra ngay trong hiện thực.
Rõ ràng chính là những miêu tả trong điện ảnh, mà Liễu Hải lại có thể làm nhẹ nhàng đến thế. Thật sự khiến con người ta kinh ngạc.
Trên đường trở về, Đằng Phi nhớ lại cảnh vừa nãy, cho đến khi Liễu Hải phát hiện ánh mắt sùng bái kia Đằng Phi mới xấu hổ nghiêm mặt, hơi ngượng ngùng hỏi:
- Cục trưởng Liễu, sao lại không bắt bọn họ lại?
Liễu Hải châm điếu thuốc, lấy di động gọi cho Trương Nhất Phàm:
- Anh, sự việc đã giải quyết xong.
Trương Nhất Phàm và Liễu Hồng đang ở trong phòng chờ tin tức, nhận được điện thoại của Liễu Hải, hắn trả lời:
Liễu Hồng nói,
- Anh đang nghĩ gì vậy, đi tắm đi!
Trương Nhất Phàm lấy điện thoại ra:
- Em tắm trước đi, anh gọi điện thoại đã.
Liễu Hồng là người phụ nữ hiểu chuyện, cô lập tức trở lại phòng chuẩn bị đồ dùng tắm của mình.
Trương Nhất Phàm gọi điện thoại cho Lý Hồng, điện thoại của Lý Hồng đã tắt máy từ lâu.
Cô ấy đi đâu rồi? Trương Nhất Phàm trong lòng nghĩ, xét theo tình hình thường ngày, Lý Hồng sẽ không tắt máy. Những cán bộ giống như bọn họ, di động luôn mở suốt hai mươi bốn giờ. Lý Hồng tắt máy, chỉ có thể có một nguyên nhân chính là cô có việc.
Trương Nhất Phàm đoán không ra, Lý Hồng rốt cuộc là có việc gì, trong lòng hắn có chút nhớ nhung nho nhỏ.
Chờ Liễu Hồng tắm rửa sạch sẽ, Trương Nhất Phàm đi vào, giữ lấy Liễu Hồng đang chuẩn bị rời đi, Liễu Hồng đỏ mặt:
- Em kỳ lưng giúp anh nhé!
Trương Nhất Phàm đúng là có ý này, hắn liền cởi hết quần áo, ngâm mình trong bồn tắm.
Liễu Hồng vừa tắm xong chỉ mặc một chiếc áo ngủ rộng thùng thình, Trương Nhất Phàm nhìn cô, trong đầu nghĩ tới bộ dạng trước kia của cô. Sau vài năm, Liễu Hồng đã thay đổi, trở nên mặn mà hơn, chín chắn hơn. Hoàn toàn không còn vẻ quê mùa xưa kia, giờ cô đã thành một phụ nữ thành thị tiêu chuẩn.
Hơn nữa, cô còn là một giám đốc công ty rất có khí chất, rất gợi cảm. Khi Liễu Hồng kỳ lưng cho Trương Nhất Phàm, cô rất chuyên tâm, nhìn thấy ánh mắt Trương Nhất Phàm, Liễu Hồng nhẹ nhàng hỏi:
- Anh đang suy nghĩ gì vậy?
Trương Nhất Phàm mỉm cười:
- Anh đang nghĩ đến em khi còn ở thị trấn Liễu Thủy, trong nháy mắt đã nhiều năm trôi qua! Tám năm, đúng tám năm!
Trương Nhất Phàm cảm thán.
Thời gian tám năm, Trương Nhất Phàm từ một chủ tịch thị trấn nhỏ, trong nháy mắt đã nắm quyền Bí thư Thành ủy. Hắn dùng thời gian tám năm đi hết con đường mà người khác cả đời cũng đi không xong.
Hắn cũng dùng tám năm để thực hiện ước mơ của mình. Cái sau cao hơn cái trước.
Hắn nghĩ, vào cấp tỉnh rồi, bản thân còn có thể tự nhiên phóng khoáng như vậy sao?
Cảm nhận được sự dịu dàng của Liễu Hồng, Trương Nhất Phàm nhớ tới một câu, còn sống thì phải chiến đấu giống như một người đàn ông!