Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 924 : Để nó tự hiểu được

Ngày đăng: 17:24 30/04/20


Người đàn ông chiến đấu không chỉ biểu hiện ở trên công tác, có khi cũng biểu hiện ở trên người người phụ nữ.



Trương Nhất Phàm tắm xong, khi cùng Liễu Hồng lên giường, Liễu Hồng lại một lần nữa hoàn toàn bị hắn chinh phục.



Phá hủy, cô không nói nổi, bản thân muốn chết, đúng! Chính là cảm giác muốn chết! Sau này Tiêu Tiêu không ở đây, em không cùng anh đến đây nữa!



Nhắc tới Tiêu Tiêu, Trương Nhất Phàm tự nhiên nghĩ tới hình ảnh ba người cùng nằm trên giường trước kia.



Đó là chủ ý của Hà Tiêu Tiêu, Trương Nhất Phàm sau đó cũng không hỏi cô, vì sao lại muốn làm loại chuyện như này. Nhưng cho tới nay, ba người thực sự ở cùng một chỗ cũng không nhiều.



Trương Nhất Phàm vẫn là muốn một mình đấu, một mình đấu cảm giác tốt hơn nhiều, không có hơi thở của súng đạn.



Chẳng qua, ba người có thú vui của ba người.



Khi bình thường, trương Nhất Phàm sẽ không có những suy nghĩ như này, chỉ khi có Tiêu Tiêu, Liễu Hồng ở cùng một chỗ, các cô náo loạn mới có thể chơi loại trò chơi này.



Liễu Hồng nằm ở trên giường, lấy toàn bộ sức lực thở dốc.



Ngực của cô vốn đã lớn, bây giờ lại lúc lên lúc xuống phập phồng rất lợi hại.



Trương Nhất Phàm liền nắm lấy ngực của cô,

- Anh còn chưa đủ, làm sao bây giờ?



Liễu Hồng nói,

- Em thật sự không nổi nữa rồi, nếu không anh tới đi, em dù sao cũng bất động.



Phòng ngủ dưới ánh đèn hồng, thân hình Liễu Hồng trắng trắng lồ lồ không sót một cái gì, khơi dậy dục vọng vô hạn của Trương Nhất Phàm, giờ phút này, hắn đột nhiên nghĩ dường như muốn chinh phục cái gì đó. Vì thế, hắn liền đem toàn bộ sức lực của mình dùng trên người Liễu Hồng.



Liễu Hồng ngoại trừ rên rỉ, dùng sức nắm lấy ga trải giường cô còn có thể làm gì nữa?



Trước kia, Liễu Hồng còn có thể trong lòng băn khoăn, khi đối mặt với Trương Nhất Phàm luôn không thoải mái, hiện tại, cô hoàn toàn bình thường trở lại. Cô cảm thấy người đàn ông đang ở trên mình này, chính là người cả đời mình muốn dựa vào.



Làm người phụ nữ của hắn, đây chẳng phải vẫn là khát vọng của cô sao?



Một khi đã như vậy, còn suy nghĩ cái gì? Bản thân phải cố gắng hết sức để thỏa mãn hắn, khiến hắn cảm thấy đạt được một tương lai khoái hoạt. Nhiều năm như vậy, Liễu Hồng cảm thấy, cố gắng của bản thân rốt cục không uổng phí.



Quan hệ của cô với Trương Nhất Phàm dần dần hòa hợp.


Ai ngờ, Ô Cương đột nhiên mang theo Tiểu Vu mất tích.



Ô Cương lần này đi, nhất định là không muốn quay lại.



Ô Dật Long hơi sốt ruột, điều nói người trong quan trường, người đến trung niên có ba chuyện đại sư, thăng quan phát tài và lấy vợ.



Ông ta thật sự thà rằng vợ chết cũng không muốn mất đi người con trai.



Nhưng vợ không chết, con cũng không thấy đâu.



Ông ta muốn cho người đi tìm con trai về, nhưng thật sự không được, thà rằng để bọn chúng kết hôn, còn hơn để mọi chuyện huyên náo dư luận xôn xao như này?



Không nghĩ tới có người còn nhanh hơn ông ta, đoạt trước ông ta.



Người này hiển nhiên là vợ của Ô Dật Long, bà ta ở bên ngoài biết vài thứ, đương nhiên, bà vốn là vợ Chủ tịch thành phố, muốn tìm vài tên lưu manh cũng dễ dàng, cũng không cần bà ta xuất đầu lộ diện, chỉ cần lời nói là đủ.



Vì thế, có người tìm đến một đám tay sai rất được ở tỉnh Quảng, vừa vặn người đó từ tỉnh Quảng quay về để qua tết, hai người gặp nhau, anh ta cũng rất nghĩa khí đồng ý, giúp bà Chủ tịch thành phố đem đứa con trở về.



Đương nhiên, anh ta cũng có suy nghĩ, nếu được tiếp xúc cùng phu nhân của Chủ tịch thành phố, về sau có chỗ dựa chắc chắn. Người sống trên đời luôn cần có chỗ dựa vững chắc, nếu chẳng may xảy ra chuyện gì còn có nơi dựa vào.



Không nghĩ tới người bách chiến bách thắng ở tỉnh Quảng lại thua trong tay Liễu Hải.



Một quyền này, đánh nát xương cốt của anh ta.



Người kia không hề hé răng, mà sau khi lên xe, gọi điện thoại tới nói sự việc thất bại.



Nhận được tin tức này, vợ Ô Dật Long có chút bối rối, chửi rùa người làm một hồi, tức giận đi vào trong nhà. Nhìn thấy Ô Dật Long ngồi trên sô pha hút thuốc.



Bà ta phát điên.

- Tiểu Cương chạy rồi, cùng con tiện nữ kia chạy rồi! Ông cứ thờ ơ như vậy sao? Còn không phái người đi gọi nó về?



Ô Dật Long nói,

- Có bà và cách làm của bà như vậy, bắt nó về nó vẫn có thể chạy được. Không bằng để cho nó đi, để tự nó hiểu được, khi cảm thấy không còn thích hợp với Tiểu Vu nữa, nó tự khắc quay về.



Ô Dật Long đứng lên, hướng về phía phòng ngủ.