Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 986 : Tuyển nhân viên mới

Ngày đăng: 17:24 30/04/20


Có một số việc, không cần ông chủ phải nói rõ ràng ra, sau khi ông Trần suy nghĩ cặn kẽ, quyết định sẽ thôi việc. Thế là, hai ngày sau, ông đưa ra giấy khám bệnh của bệnh viện, nói sức khỏe không tốt, muốn về nhà dưỡng bệnh.



Tối hôm đó, Trương Nhất Phàm mời ông Trần, Đằng Phi đến Tương Tây ăn cơm.



Bữa cơm này là bữa cơm chia tayông Trần, ông Trần đã năm mươi mấy tuổi rồi, cũng đã đến tuổi nghỉ ngơi, Trương Nhất Phàm nói với ông Trần, sau này có việc gì, ông có thể tìm Đằng Phi, ở Vĩnh Lâm thì có thể tìm Chu Bân, Dương Lăng Vân, nhưng không được trực tiếp gọi điện cho hắn.



Ông Trần vô cùng cảm kích nhưng nói thật, ông làm tài xế cho người ta không phải một hai ngày, nhưng rất ít gặp một người lãnh đạo mà rất kính trọng ông như Trương Nhất Phàm. Ông luyến tiếc không phải là vì ở chỗ Chủ tịch tỉnh Trương có được nhiều lợi ích mà là Trương Nhất Phàm đối đãi với người khác thật sự không tồi.



Nhiều lãnh đạo, thích trước mặt người khác ra oai, mắng người khác như mắng con của họ, Trương Nhất Phàm thì lại bình dị dễ gần, không có đối xử người khác như vậy.



Ngày hôm sau, ông Trần liền rời tỉnh Tương về Vĩnh Lâm.



Đường Vũ đưa tới một người trẻ tuổi cho Trương Nhất Phàm, 26, 27 tuổi, tóc húi cua, ăn mặc tuy rất bình thường nhưng hai mắt tràn đầy sự tinh anh.



Tên này xem ra rất nhanh nhẹn, bản lĩnh giỏi giang, tự gật đầu, không cần Đường Vũ giới thiệu, hắn cũng biết lai lịch của người này.



Cấp dưới của Đường Vũ đều tinh anh, có xuất thân từ cảnh vệ, mỗi người thân thủ bất phàm, uy nghiêm oai hùng.



Trương Nhất Phàm nhìn người này, hỏi một câu



- Anh tên gì?



- Báo cáo thủ trưởng, tôi tên Trương Tuyết Phong, năm nay 26 tuổi, là người Thượng Hải Thanh Phổ. Cha mẹ khỏe mạnh, có một em gái đang học đại học. Báo cáo hết.



Trương Nhất Phàm hài lòng gật đầu, Đường Vũ nói:



- Từ hôm nay, anh nên quên biên chế và thân phận trước đây, anh sẽ là tài xế kiêm vệ sĩ của Chủ tịch tỉnh Trương, anh phải đảm bảo sự an toàn của Thủ trưởng, Trương Tuyết Phong, anh có lòng tin hay không.



- Báo cáo Thủ trưởng, có.



Trương Tuyết Phong trang nghiêm hành lễ, chào theo kiểu quân đội với âm thanh vô cùng vang dội.



Đường Vũ nói:



- Được rồi, anh ra ngoài trước đi.



Trương Tuyết Phong lập tức xoay người, đang lúc bước đi, Trương Nhất Phàm gọi lại



- Đợi đã, Đằng Phi, đưa chìa khóa xe cho anh ta.




- Tới biệt thự số 2.



Trương Tuyết Phong là người Thượng Hải, không quen đường xá ở tỉnh Tương, nghe Trương Nhất Phàm nói như thế, anh ta liền nhìn Đằng Phi, đường nào đi tới biệt thự số 2?



Đằng Phi nhìn anh ta và hiểu, Đằng Phi chỉ cho anh ta đường đi.



Đến khuôn viên lớn của Tỉnh ủy, xe ngừng ngay ngôi biệt thự số 2. Trương Nhất Phàm xuống xe, Trương Tuyết Phong mời gã điếu thuốc



- Cám ơn Thư ký Đằng



Anh ấy nói, lúc nãy đã giúp anh ta giải vây nên rất biết ơn. Đằng Phi cười



- Đều là anh em trong một nhà, đều cùng phục vụ ông chủ, khách sáo gì?



Trương Tuyết Phong cũng không phải là một người cổ hủ, gật đầu rồi hỏi Đằng Phi



- Tuổi tác chúng ta gần bằng nhau. Sau này xin giúp đỡ, tối nay tan việc tôi mời đi uống rượu.



Đằng Phi rất thích kết giao người bạn như anh ta, liền đồng ý.



- Ở đây tôi có tấm bản đồ, tối nay anh về nghiên cứu.



Trương Tuyết Phong nhận lấy bản đồ, nói tiếng cám ơn, rồi cầm lên xem. Chưa đầy 5 phút, bản đồ của tỉnh thành như in trong não anh ta vậy, toàn bộ tuyến đường, cơ bản có chút ấn tượng, Trương Tuyết Phong đem bản đồ trả lại cho Đằng Phi



- Cám ơn!



Đằng Phi nói, anh giữ đi, sau này cần dùng đến.



Trương Tuyết Phong cười:



-Tôi đã nhớ kỹ rồi.



Nghe nói như thế, Đằng Phi kinh ngạc vô cùng..



Tên Trương Tuyết Phong này có thể vừa nhìn đã nhớ rồi hay sao?



Gã đương nhiên không biết Trương Tuyết Phong có xuất thân từ cảnh sát, ngoài thân thủ phi phàm, còn có bản lĩnh này.