Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 997 : Bộ máy Hoài Châu, thực sự là vũng nước đục!
Ngày đăng: 17:25 30/04/20
Trương Tuyết Phong tới nơi, nhìn chiếc BMW ven đường, vốn muốn cho qua, lại nghĩ quay trở lại.
Tình hình dường như có chút không đúng, vì thế anh xuống xe, nhìn theo đèn xe ô tô, nhìn thấy giữa đường có máu. Anh đứng lên, bình tĩnh đánh giá xung quanh, lúc này mới dựa vào xe.
- Phó chủ tịch Trương, Nghiêm tổng của nhà máy cơ khí Hoài Châu có thể đã xảy ra chuyện.
Trương Tuyết Phong xác định đúng là xe Nghiêm tổng, lúc này mới gọi điện thoại cho ông chủ.
Lại nghe đến thanh âm cứng nhắc:
- Đã biết, giao cho bọn hắn xử lý đi!
Trương Tuyết Phong cúp điện thoại, lại gọi 110 báo cảnh sát.
Báo xong toàn cảnh, Trương Tuyết Phong mới nhớ tới, hóa ra ông chủ đã sớm dự đoán được Nghiêm tổng có chuyện, nếu không hắn cũng sẽ không kêu anh vội vã chạy tới.
Tất cả chuyện này, ông chủ sớm có dự kiến bên trong, lúc này Trương Tuyết Phong âm thầm khâm phục Trương Nhất Phàm bình tĩnh.
Người bình thường, gặp phải chuyện Nghiêm tổng không y hẹn, khẳng định nhảy dựng lên mà mắng chửi người, hắn lại có thể nhìn thấu được bản chất sự thật. Chẳng lẽ hắn sớm biết có người gây chuyện bất lợi cho Nghiêm tổng? Trương Tuyết Phong đoán cảnh sát sẽ tới đây liền.
Trương Tuyết Phong xưng thân phận, cảnh sát đương nhiên đối Trương Tuyết Phong khách khí, chỉ có điều nghe anh kể tình hình một lần, lại cho anh rời đi.
Trở lại khách sạn, đem tình hình mình biết nói lại với ông chủ. Trương Nhất Phàm nghe xong nói:
- Báo cảnh sát sao?
Trương Tuyết Phong gật đầu:
- Cảnh sát đã tới rồi!
Trương Nhất Phàm liền hừ một tiếng:
- Bọn họ thật sự là to gan lớn mật!
Trương Tuyết Phong nói:
Trong phòng bệnh, Lâm Uyên đi vào ghi chép, Nghiêm tổng chậm rãi nói sự việc đã trải qua.
- Phó chủ tịch Trương, thật ra lần này khu công nghiệp của chúng tôi đều xử lý nước thải và xả thải tốt.
Trương Nhất Phàm trong lòng giật mình:
- Vì sao?
Nghiêm tổng nhân tiện nói:
- Chúng tôi cũng là bất đắc dĩ, nước thải, đánh phóng viên, những điều này chỉ vì muốn làm lớn chuyện, làm lớn sẽ kinh động đến cấp trên, bởi vậy, chúng tôi liền thừa dịp chống hạn này, tập thể sắp xếp thả nước thải không đạt tiêu chuẩn, hết thảy việc này, vì muốn cho các anh chú ý. Rốt cục, anh cũng tới Hoài Châu, chúng tôi đạt được mục đích, chỉ có điều không nghĩ tới bọn họ táng tận lương tâm, phái người đe dọa, phục kích tôi giữa đường!
- Tôi biết bọn họ không muốn tôi đem sự việc này nói ra, cho nên mới phái người đến ngăn cản tôi. Những người này, thực không phải người, một đám tham tiền háo sắc, không còn lẽ phải. Phó chủ tịch Trương, Bí thư Lý, các anh phải quản lý a!
Trương Nhất Phàm nhìn Lý Hồng, hai người gật đầu:
- Anh nói trọng điểm đi! Yên tâm, chúng tôi sẽ phái người bảo vệ anh.
Nghiêm tổng nói:
- Cục Bảo vệ Môi trường Thành phố Hoài Châu, mặc kệ chúng tôi có xử lý nước thải đạt tiêu chuẩn như thế nào, thiết bị có tiên tiến bao nhiêu, chỉ cần chúng tôi không có đưa đủ yêu cầu của bọn họ, bọn họ sẽ tìm nhiều biện pháp đối phó với chúng tôi. Rất nhiều xí nghiệp nhà xưởng, hàng năm đều bị bọn họ phạt tiền. Vì vậy, sau đó chúng tôi biết ý, mỗi lần bọn họ đến, trực tiếp lấy tiền xử lý. Chỉ cần hầu hạ tốt bọn họ, cái gì là chỉ tiêu, đo lường nước thải, tất cả đều là giả. Còn nữa chúng ta thải nước thải trực tiếp ra, bọn họ cũng không nói gì. Miễn là mỗi lần khi tới, ăn tốt, uống tốt, chơi tốt thì hết thảy đều bình an vô sự. Bởi vậy, còn ai quan tâm đến chuyện xử lý nước thải? Dân chúng khổ nhưng bọn họ lại thư thái. Mỗi lần cấp trên đến kiểm tra, bọn họ báo tin, mọi người mở to mắt một chút, cái gì cũng đều không có.
- Phó chủ tịch Trương, Bí thư Lý, trong nhà máy của tôi còn có chứng cứ, những tiền này đều là dùng để chiêu đãi, còn có tiền lì xì. Ngoài ra còn có các nhà máy khác, đều để ở nơi tôi, để tôi gọi người cầm tới.
Trương Nhất Phàm giận dữ nói:
- Thật khốn khiếp! Thực không phải người.
Có điều là có Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Lý Hồng ở đây, bớt phiền phức cho hắn không ít. Hiện tại hắn đã biết rõ vì sao lúc ấy ở trước công chúng, Nghiêm tổng muốn mình bảo hộ, chính là ông ta muốn mình tra xuống. Chỉ có điều lúc đó có nhiều người, ông ta cũng không dám nói thẳng ra. Dù sao, dân cũng không đấu lại quan!
Hắn nhìn Lý Hồng nói:
- Bộ máy Hoài Châu, thực sự là một vũng nước đục, nên gạn.