Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 1005 : Nâng đỡ!

Ngày đăng: 17:25 30/04/20


Lý Hồng nói:



- Tối nay cô được tự do, tiếp ba cho tốt đi!



Mặc dù có lời của Lý Hồng, Lâm Uyên vẫn không dám biểu hiện vẻ trẻ con, nếu không cô nhất định bổ nhào vào lòng Lâm Đông Hải làm nũng.



Năm người ngồi xuống, Trương Nhất Phàm nói với Đoạn Chấn Lâm:



- Chủ tịch thành phố Đoạn, hôm nay thật vất vả mới có cơ hội cùng Bí thư Lý uống chén rượu, cậu cần phải biểu hiện tốt.



Đoạn Chấn Lâm cười ha hả:



- Bí thư Lý có thể đến, cũng đã rất nể tình, chỉ sợ muốn cô uống rượu, tôi không có khả năng này. Bất quá, rượu là phải kính, Bí thư Lý uống trà thay!



Lý Hồng nhìn Trương Nhất Phàm nói:



- Anh không cần châm ngòi ly gián! Chủ tịch thành phố Đoạn biết tôi sẽ không uống rượu.



Trương Nhất Phàm liếc nhìn Lý Hồng:



- Hóa ra cô vẫn không uống rượu, vậy hôm nay có muốn phá lệ không?



Lý Hồng không nhìn hắn, bưng nước trà uống, nhâm nhi nói:



- Đàn ông các anh có phải rất thích nhìn con gái uống rượu? Rất thích chuốc rượu con gái? Mưu mô xấu xa!



Tuy là câu nói đùa, Đoạn Chấn Lâm lại rất ngượng ngùng.



Trương Nhất Phàm khẽ mỉm cười, nhớ tới Lý Hồng sau khi uống rượu bộ dáng xinh đẹp, trong lòng nhộn nhạo.



Nếu Lý Hồng không uống rượu trước mặt người ngoài, cô toát ra phong thái quyến rũ, cũng chỉ có một mình mình thấy. Nghĩ đến đây, không ngờ có loại khoái cảm không nên lời.



Trương Nhất Phàm nhớ rõ, lần đầu tiên nhìn Lý Hồng uống rượu, dường như là trong quán rượu ở thủ đô, tâm tình cô không tốt, một mình đi đến quán rượu giải sầu. Về sau, là lúc ba cô qua đời, Lý Hồng nói ra muốn uống rượu.



Nghĩ đến lúc bình thường, Lý Hồng tuyệt không uống rượu. Năm trước lúc theo Chủ tịch Lý, cũng không thấy cô uống rượu, giống như hôm nay, đương nhiên cô lại càng không uống.



Trương Nhất Phàm liền cầm chén lên, cùng Lâm Đông Hải và Đoạn Chấn Lâm kính một ly, sau đó, liền nói tới chuyện công việc. Đàn ông cùng một chỗ, không phải phụ nữ thì là công việc.



Ở trước mặt Lâm Đông Hải và Đoạn Chấn Lâm, phụ nữ không phải là đề tài của bọn họ, Trương Nhất Phàm nói với Đoạn Chấn Lâm:



- Lần này cậu được xem là nhân vật điển hình, như là danh dự toàn tỉnh, không phải Song Giang không chúc. Phương án này, cho sửa chữa tốt một chút, tận lực làm rõ ràng cho có một phong cách riêng.
- Em cảm thấy Lâm Đông Hải thế nào?



Trương Nhất Phàm hỏi Lý Hồng.



- Không tồi, là cán bộ tốt.



Trương Nhất Phàm nói:



- Chỉ tiếc, ở đất nước chúng ta, cán bộ trung tầng tuổi thọ quá ngắn, ông ấy làm lần này sẽ vào Mặt trận Tổ quốc.



Lý Hồng cau mày:



- Ông rất lớn sao?



- Năm mươi mấy, em nói đi?



- Vậy rất đáng tiếc!



Lý Hồng thở dài, một cán bộ tốt có thể ở vị trí tốt phát huy, tự nhiên so với cán bộ ở Hoài Châu tốt hơn. Lý Hồng uống cà phê, yên lặng nhìn Trương Nhất Phàm:



- Anh cảm thấy tôi có thể giúp được gì?



Trương Nhất Phàm mỉm cười:



- Không phải giúp anh mà là giúp quốc gia chúng ta. Thà để một người tầm thường ngồi ở vị trí này, không bằng đem nhân tài giữ lại, chẳng lẽ em không cảm thấy sao?



Lý Hồng nhìn Trương Nhất Phàm nói:



- Anh rất gian xảo! Về sau không được tính kế em như vậy!



Trương Nhất Phàm thở dìa:



- Nào có, anh đây cũng là vì nước vì dân a!



Với tuổi Lâm Đông Hải, nếu ở cấp thành phố, đến 55 tuổi trên cơ bản rút lui về bên trong, căn cứ “quyết định về hưu thành lập cán bộ lão thành của Đảng Cộng Sản Trung Quốc” quy định: đảm nhiệm Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch Ủy ban nhân dân tỉnh, Phó chủ tịch tỉnh cùng với Toàn án, Viện Kiểm sát tỉnh chủ yếu là cán bộ phụ trách đứng đầu không vượt quá 65 tuổi, đại biểu Quốc hội không quá 60 tuổi.



Nếu ông ta có thể vào cấp tỉnh và bộ, tuổi tác có thể kéo dài một chút, thậm chí có khả năng đến sau vài năm. Càng đến cấp trên, quy định tuổi về hưu càng được cao hơn, nếu muốn Lâm Đông Hải không đi xuống, cũng chỉ có thể đưa ông ta đi lên thôi!



Đây mới là ý tưởng đích thực của Trương Nhất Phàm!