Quan Gia
Chương 810 : Ở nha môn lớn thì chán ngấy
Ngày đăng: 01:30 20/04/20
Quan Gia
Tác Giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính
-----oo0oo-----
Chương 810: Ở nha môn lớn thì chán ngấy
Nhóm dịch: PQT
Sưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu
Lý Hâm ở Bắc Kinh được tiếp đãi long trọng
Đám anh em chí cốt của Lưu Vĩ Hồng là Hồ Ngạn Bác, Trình Huy, Trình Sơn, Cao Thăng đều đến đông đủ, xếp thành hàng ở sân bay Bắc Kinh, đón chào công tử Lý
Trong mấy người này, Lý Hâm và Trình Sơn thân nhất, ở Bắc Kinh gặp qua vài lần, Trình Sơn còn giật dây bắc cầu cho câu lạc bộ Duy Đức, giới thiệu mấy cô "Chạy sô". Cùng Hồ Ngạn Bác gặp qua một lần, khi cùng Trình Sơn uống rượu ở nhà khách Tùng Đào, đúng dịp Hồ Ngạn Bác cũng ở đó, dĩ nhiên phải uống vài ly. Còn Trình Huy và Cao Thăng, thì là lần đầu gặp mặt.
Hồ Ngạn Bác dẫn đầu, cười ha ha bước lên trước chào hỏi Lý Hâm, mọi người hi hi ha ha, sóng vai ra khỏi phòng chờ
Trình Sơn lái xe, là một chiếc Mercedes-Benz
Lưu Vĩ Hồng đang chuẩn bị lên xe, Trình Sơn cười hì hì ngăn cản hắn, nói:
- Rất xin lỗi, Nhị ca, xe này chỉ có thể ngồi 5 người, anh không ngồi được, ngồi chiếc sau đi nhé
Lưu Vĩ Hồng không khỏi sửng sốt.
Mấy tên Hồ Ngạn Bác, cười hì hì lên xe, bỏ lại Nhị ca ở một bên, sau khi lên hết, “ùn” một tiếng Mercedes Benz liền chạy mất, còn lại Nhị ca trố mắt đứng tại chỗ, rất buồn bực.
Lúc này, một chiếc Audi màu đen, từ từ chạy tới, cửa kính xe buông xuống, lộ ra nét mặt vui cười như hoa của Đào Tiếu Bình
- Nhị ca...
Đào Tiếu Bình thấp giọng kêu lên.
Hóa ra là chuyện như vậy, khó trách Trình Sơn cười gian xảo đến thế
Lưu Vĩ Hồng về Bắc Kinh, nếu đã thông báo Trình Sơn, Đào Tiếu Bình khẳng định phải đến đón máy bay. Chỉ có điều cô hiện giờ là minh tinh nổi tiếng, trường hợp xuất hiện ở công chúng phải đặc biệt chú ý. Dù là sân bay Bắc Kinh mỗi ngày đều có nhân vật lớn lui tới không đếm xuể, minh tinh cũng không hiếm thấy. Nhưng nếu chẳng may bị phóng viên giải trí chụp được, sẽ không tốt lắm. Có lẽ phóng viên cũng không rõ Lưu Nhị Ca là thần thánh phương nào, nhưng ảnh chụp minh tinh nổi tiếng Đào Tiếu Bình cùng một thanh niên thân mật ở cùng một chỗ, phóng viên khẳng định sẽ gấp còn kịp mà đăng lên mấy tạp chí lá cải, Lưu Nhị Ca chẳng phải là xấu mặt sao?
Lưu Vĩ Hồng cười ha hả, đem va li nhỏ quẳng ra ghế sau, rồi vào vị trí lái phụ
Đào Tiếu Bình vội vàng kéo lại cửa kính xe, lại chậm chạp không chịu khởi động xe, mắt to ngập nước liếc nhìn trên mặt Lưu Vĩ Hồng, khuôn mặt xinh đẹp đỏ rực, rất là đáng yêu.
Nhị ca khi ở trên máy bay, cả bộ não cứ chuyển động quanh cục diện chính trị Sở Nam và tình thế Cửu An, trong khoảng thời gian ngắn hơi mê muội, có chút sửng sốt mới hồi phục lại tinh thần, mỉm cười nghiêng qua, giơ tay xoa xoa đầu tóc Đào Tiếu Bình, cười nói:
- Đi thôi. Buổi tối cùng em nói chuyện phiếm.
Đào Tiếu Bình liền vô cùng hưng phấn, hai mắt tỏa sáng, cắn môi rồi gật đầu thật mạnh, dưới chân vừa nhấn ga, Audi vững vàng chạy ra khỏi sân bay.
- Bình Bình này, xe này mới mua hả? Sao mua xe kiểu này?
Lưu Vĩ Hồng tựa vào lưng ghế, mỉm cười hỏi
Rất hiếm thấy cô gái trẻ mua xe Audi, lại còn màu đen. Đào Tiếu Bình sở thích này, hơi cổ quái.
Đào Tiếu Bình trên mặt cười duyên đầy hạnh phúc, bĩu bĩu môi, mới nói:
- Loại này xe mới xứng với thân phận của anh. BMW thì quá thời thượng, em vốn muốn mua chiếc Benz, nhưng không đủ tiền…
Lưu Vĩ Hồng cười nói:
- Không đủ tiền, kêu Trình Sơn tăng lương cho em đi. Hay là, cứ lấy cổ phần của anh ở công ty em, chuyển nhượng cho em vậy. Dù sao tiền anh quá nhiều, đối với anh mà nói, cũng không có sử dụng thực tế quá lớn
Chi tiêu cá nhân của Lưu Nhị Ca, quả thật không lớn. Quỹ đen của hắn cũng đã trên chục triệu tiền riêng, còn chuẩn bị nhập cổ phần với Lý Hâm. Với bản lĩnh kinh doanh của Lý Hâm, phỏng chừng không được bao lâu, quỹ đen của Bí thư Lưu sẽ lại tăng thêm không ít
Vân Vũ Thường bên kia, theo thường lệ cách một thời gian sẽ cho gửi một khoản tiền cho hắn, không chỉ mấy trăm đến hàng triệu cũng có. Kỳ thật Vân Vũ Thường cũng biết Lưu Vĩ Hồng không cần tiêu tiền gì mấy, nhưng chuyển khoản cho Lưu Vĩ Hồng, đã biến thành một thói quen cố định, trong nhất thời khó mà sửa được. Hơn nữa, Vân Vũ Thường cho tới bây giờ đều không cảm thấy thói quen này cần phải thay đổi
Đào Tiếu Bình vội vàng nói:
- Chuyển nhượng cho em không được... em, em giúp anh quản lý vậy
Sau những lời này, ít nhiều mang theo chút ý tứ thăm dò. Dù Lưu Vĩ Hồng đã hứa hẹn rất rõ với cô, nhưng Đào Tiếu Bình cứ cảm thấy, nếu có thể giúp Lưu Vĩ Hồng quản lý một ngành kinh doanh, vậy mới chính thức trên ý nghĩa là người phụ nữ của Lưu Vĩ Hồng
- Cũng được, đều do em làm chủ!
Lưu Vĩ Hồng không chút do dự liền đồng ý. Trên những vấn đề vụn vặt, Bí thư Lưu nhất quán cực có quyết đoán, cũng không dây dưa kéo dài
Đào Tiếu Bình lại cắn cắn môi, từ trong ra ngoài đều toát ra một vẻ sung sướng, khuôn mặt xinh đẹp sáng rực lên
Audi theo sát Mercedes Benz, một trước một sau chạy vào nhà khách Tùng Đào.
Biết hôm nay có khách quý đến, ông chủ Tạ Chính Đào của nhà khách Tùng Đào đã sớm ở trước đại sảnh đứng đợi, còn có hai vị nữ minh tinh mới ra nghề cũng cùng Tạ Chính Đào đứng chung một chỗ, Giám đốc điều hành Tiểu Lục Tử dẫn theo một đám thanh niên trai gái trẻ trung xinh đẹp xếp thành hàng chào đón.
Chỉ không thấy nữ minh tinh nổi danh Vệ Cường và Uyển Như. Phỏng chừng là đóng phim khá bận, không có rảnh
Vì đón tiếp Nhị ca và Lý Hâm, hiển nhiên là ở trong phòng riêng cao cấp hạng nhất, đoàn người đi vào, trên bàn tròn lớn đã bày đầy rượu nước thức ăn. Giữa bàn, là một lồng hấp thật to, trên đó xếp gọn gang một vòng những con cua màu da cam, có lẽ tới ba bốn chục con. Những món khác thỉ đặt xung quanh cái lồng cua này
Gió thu nổi, cua béo ngậy!
Tháng 9, 10 mỗi năm, đúng là mùa ăn cua ngon nhất
Lúc này mới đến tháng tám Dương lịch, lúc này cua không được béo cho lắm, tuy nhiên cũng chấp nhận. Trên bàn bày ra một lồng cua lớn như thế, đủ thấy thành ý đãi khách
- Nào, nào, Lý ca, Nhị ca, ngồi vào vị trí ngồi vào vị trí!
Nhà khách Tùng Đào là Tạ Chính Đào mở, Trình Sơn ở nhà khách có cổ phân, tự nhiên phải đảm đương chủ nhà, liên thanh mời mọi người vào vị trí, nhường Lý Hâm ngồi vào vị trí khách danh dự, cùng với Lưu Vĩ Hồng ở vị trí chủ. Trở lại Bắc Kinh, hắn có thể coi là địa chủ. Đào Tiếu Bình tự nhiên ngồi ở bên cạnh hắn, nữ minh tinh ngồi vào vị trí còn lại, Trình Sơn sap91 xếp ngồi cạnh Lý Hâm
Lý thiếu gia chẳng những là công tử của Chủ tịch tỉnh, còn là chí cốt của Nhị ca, Nhị ca lại cố ý đánh tiếng, ở phương diện tiếp đãi, Trình Sơn tất nhiên là phải tận tâm tận lực. Ăn ngon uống ngon tự không cần phải nói, còn phải phục vụ chu đáo. Đây cũng là "Quy củ" trong quan trường đương thời
Mọi người chia chủ khách ngồi vào chỗ của mình, Trình Sơn vừa vẫy tay, một nữ nhân viên phục vụ trẻ duyên dáng cẩn thận cầm một bình sứ cũ đi tới, bao bì rất là lỗi thời, xem bùn niêm phong vò rượu, hẳn là rất lâu năm rồi
- Mở ra mở ra...
Trình Sơn liên tục xua tay.
Nhân viên phục vụ theo lời mở vò rượu ra, lập tức hương thơm nức mũi
Hồ Ngạn Bác cười nói:
- Tam nhi, đây là nữ nhi hồng cực chính tong, hẳn là có mười mấy năm, tên quỷ nhà cậu đúng là không tồi, tìm được món tốt
Hồ Ngạn Bác tuổi không lớn, cũng rất biết cách hưởng thụ. Cậu ta và Trình Sơn có sở thích không giống nhau, Trình Sơn chủ yếu là “phụ nữ”, cậu ta lại là "Rượu nguyên chất", đối với các loại rượu, tiêu chuẩn thưởng thức khá cao
Trình Sơn cười ha hả, nói:
- Hôm nay quý khách tới nhà, cũng không thể qua loa. Ăn cua, tốt nhất là phối hợp với rượu vàng. Ăn cua uống rượu vàng, rượu mới ngon hơn, cua mới thơm hơn. Nữ nhi hồng này chôn dấu mười tám năm, được cho là ngon nhất trong rượu vàng. Hôm nay mọi người không say không về!
- Người khác đều có thể say, Lý ca và Nhị ca không thể uống say. Lý ca nếu say rồi, đêm nay uổng phí tấm lòng của anh em…
Hồ Ngạn Bác cười nói, ánh mắt lướt qua trên mặt nữ minh tinh bên cạnh Lý Hâm, lập tức cười hì hì nhìn về phía Lưu Vĩ Hồng:
- Về phần Nhị ca, “tiểu biệt thắng tân hôn” (Đêm "gặp gỡ" sau ít ngày xa cách còn hơn đêm tân hôn), ha ha, làm người phải có hậu phúc!
Ánh mắt tự nhiên cũng đảo qua trên mặt Đào Tiếu Bình, Đào Tiếu Bình lập tức bối rối đỏ ửng cả mặt, thẹn thùng không ngớt
Lưu Vĩ Hồng cười mắng:
- Ngạn Bác, càng ngày càng ba hoa. Cái dạng này, thật đúng là không giống Ủy ban Kỷ luật cán bộ chút nào
- Nhị ca, anh còn nói, em đúng là đang chán ngấy ở cái cơ quan Ủy ban Kỷ luật Trung ương. Nha môn quá lớn, quy củ quá nhiều, chúng ta là thế hệ con cháu, chỉ có bưng trà chạy việc vặt, còn muốn ló đầu, không biết có bao nhiêu gậy gộc đang chờ gõ. Rất chán nản, không ham đâu!
Lưu Vĩ Hồng không đề cập tới vụ này còn đỡ, vừa nhắc tới, Hồ Ngạn Bác liền kêu khổ thấu trời.
Trình Huy cười nói:
- Ngạn Bác, đây đâu phải là phong cách của cậu
Hồ Ngạn Bác trong đám anh em này, nổi tiếng là “điềm đạm mưu trí”, dưới tình hình chung, Lưu Vĩ Hồng không ở Bắc Kinh, mấy tên này đều để cậu ta cầm đầu, tuy còn trẻ tuổi, rất có phong thái trầm ổn, hôm nay lại có thái độ khác thường, , xem ra Ủy ban Kỷ luật Trung ương đại nha môn kia, thực sự giam cầm cậu ta quá chặt. Đến Hồ Ngạn Bác điềm đạm cũng không kìm nổi oán giận không thôi
Hồ Ngạn Bác vung tay lên, nói:
- Tiểu Huy, cậu đừng ở đó nói mát. Tôi không tin cậu ở văn phòng trung ương không ngán ngẩm, bưng trà rót nước hầu hạ mấy ông già, cậu còn chưa nếm qua sao?
Trình Huy cười mà không nói.
Không dám nói hầu hạ mấy ông già đã thành cơn ghiền, nhưng Trình Huy quả thật rất biết cách bình tĩnh. Ở bên trong trí nhớ Lưu Vĩ Hồng, ở thế giới song song kia, Trình Huy cũng quả thật là vẫn luôn đứng ở văn phòng trung ương không chuyển ổ, chức vụ không phải rất cao, quyền lực ẩn dấu lại cực lớn.
Thật sự nói đến ngồi được lâu, trong mấy anh em, Trình Huy đứng nhất
Trình Sơn gây ồn ào:
- Làm gì thế làm gì thế, hôm nay đón tiếp Lý ca, mà than vãn gì thế? Ngạn Bác, cậu câm miệng. Em gái, rót đầy ọi người đi, chúng ta hôm nay uống rượu trước, muốn nói việc công, cơm nước xong các anh em thích nói gì thì cứ nói!
Tự nhiên tới thời điểm kia, Trình Tam công tử là không muốn hầu tiếp. Chỉ cần vừa nghe đến bọn họ nói chuyện công, thì Trình Tam công tử liền đau đầu. Có sức lực đó, Tam công tử thà là nằm trong lòng đàn bà mà hưởng thụ
Y chính là tính cách này, Hồ Ngạn Bác cũng chỉ có thể là cười trừ.
Nữ nhân viên phục vụ thưa dạ liên tục, vội vàng rót đầy ly ấy vị đang ngồi
Nữ nhi hồng kia quả nhiên là cực đỉnh, màu hổ phách, trong suốt sáng ngời, nguyên chất đáng yêu, nhìn qua có chút đầy đặn, mùi vị ngào ngạt hương thơm, cực kỳ mê người, ngay cả Lưu Vĩ Hồng người không thích rượu như thế cũng hơi động ngón trỏ.
Trình tam nhi hôm nay là chủ nhà, lập tức đứng dậy, giơ chén rượu lên, cười ha hả nói:
- Lý ca, Nhị ca, các anh em kính hai vị một ly! Uống một hơi cạn luôn nha, rượu này độ không cao, không lên đầu
Mấy cái chung sứ ở trên mặt bàn chạm nhau, thành tiếng leng keng, đoàn người đều uống đến cạn ly xem tại
- Nào nào, ăn cua ăn cua, đang lúc nóng, để lạnh sẽ bị tanh…