Quân Giáo Sinh

Chương 5113 : Nội chiến bùng nổ

Ngày đăng: 10:10 18/04/20


Lăng Phong điều khiển Ngân Tuyết liên tục tiến hành nhiều lần chuyển tiếp không gian, dùng tốc độ nhanh nhất đi tới tinh cầu Namics.



Lúc ấy đang là rạng sáng 2 giờ, binh lính quân đoàn Vinh Quang đang tuần tra ở trạm không gian tinh cầu Namics, thấy đài cơ giáp xa lạ màu trắng bạc này, lập tức khởi động lưới phòng ngự chặn Ngân Tuyết lại.



Lăng Phong ngữ khí nôn nóng nói. “Xin hãy nói với nguyên soái các anh, quân đoàn trưởng Udyr của quân đoàn Sắc Vi có việc muốn báo cho hắn!”



Lăng Phong cầm trong tay một huy hiệu hoa sắc vi màu trắng tượng trưng cho quân đoàn Sắc Vi nâng lên để mọi người xem, mấy người trong trạm không gian nhất thời hai mặt nhìn nhau.



May mà đội trưởng đội tuần tra mới thay ca là thuộc hạ Rawson rất tín nhiệm, thấy Lăng Phong cầm huy hiệu của quân đoàn Sắc Vi, hắn không nói hai lời, lập tức kết nối tới máy truyền tin cá nhân của Rawson.



Lúc ấy Rawson đang ở trong phòng Lăng Vũ nghỉ ngơi. Trên thực tế, hắn lo lắng thân thể Lăng Vũ không khỏe, buổi tối muốn ở bên cạnh chăm sóc cho Lăng Vũ, Lăng Vũ không có biện pháp với hắn, đành phải để Rawson cùng ngủ trong phòng của mình.



Sau khi nhận được cuộc gọi, Rawson lo sẽ đánh thức Lăng Vũ, liền rón rén tay chân xuống giường đi đến thư phòng bên ngoài, mở máy truyền tin, hạ giọng hỏi. “Chuyện gì?”



Đội trưởng đội tuần tra hành lễ với hắn, nghiêm túc nói. “Nguyên soái, quân đoàn trưởng quân đoàn Sắc Vi Udyr phái người đến tinh cầu Namics, nói có chuyện gấp muốn báo với ngài, người kia điều khiển cơ giáp chuyên dụng Ngân Tuyết của tướng quân Udyr, đang chờ bên ngoài trạm không gian.”



Rawson có chút kinh ngạc. “Ngân Tuyết tự mình đến đây?’



Đối phương lập tức gật đầu nói. “Đúng vậy, đã xác nhận rồi, đúng là cơ giáp cấp S Ngân Tuyết!”



— Udyr cư nhiên giao cơ giáp của mình cho người khác điều khiển? Có thể thấy y có bao nhiêu tín nhiệm và coi trọng đối với người này.



Rawson nghĩ nghĩ nói. “Bảo hắn chờ, ta lập tức đến đó.”



Rawson rất nhanh liền điều khiển Hắc Long đi tới trạm không gian của tinh cầu Namics, mở lưới phòng ngự để Ngân Tuyết hạ xuống bãi đất trống.



Một nam nhân đi ra từ khoang điều khiển, mặc một thân quần áo màu trắng, dung mạo tuấn mỹ, khí chất ôn hòa, thế nhưng, trong nháy mắt chạm phải ánh mắt của hắn, Rawson lại đột nhiên cứng đờ tại chỗ — cặp mắt trắng đen rõ ràng kia vì sao lại giống Lăng Vũ như thế? Chẳng lẽ hắn và Lăng Vũ có quan hệ gì sao?



Quả nhiên, câu đầu tiên Lăng Phong nói là. “Lăng Vũ đâu? Không ở cùng với cậu?”



Rawson giải thích. “Hắn đang ngủ. Udyr phái anh tới, có chuyện gì?”



Lăng Phong nhíu mày nói. “Lăng Vũ còn đang ngủ? Mau gọi nó tỉnh lại! Chậm trễ sẽ không kịp mất!”



Dứt lời, Lăng Phong liền trực tiếp bỏ qua ánh mắt kinh ngạc của Rawson, điều khiển Ngân Tuyết bay về phía căn cứ quân sự dưới lòng đất trên tinh cầu Namics, còn quen thuộc hơn so với về nhà mình.



Rawson khiếp sợ nhìn một màn này, ba giây sau rốt cuộc hồi phục tinh thần, dặn dò thuộc hạ vài câu, liền lập tức xoay người đuổi theo Ngân Tuyết.



Lăng Phong đã sinh sống ở đây cùng Lăng Vũ nhiều năm, tất nhiên vô cùng quen thuộc với nơi này. Hắn trực tiếp điều khiển Ngân Tuyết hạ xuống cửa vào căn cứ, thông qua mật mã nghiệm chứng, đi xuyên hành lang quen thuộc tới phòng nghỉ của Lăng Vũ.



Lăng Vũ đang nghiêng người ngủ, bởi vì sự tồn tại đứa nhóc trong bụng mà không thoải mái cau mày, trong mộng một tiểu bảo bảo đang túm tay cậu kêu baba, cậu đang muốn trả lời, lại đột nhiên bị người khác xốc chăn bắt đứng lên.



Lăng Vũ bị đánh thức không vui nhíu mày nói. “Rawson, chuyện gì?”



Lăng Phong liếc mắt nhìn em trai. “Mau đứng lên, anh không phải Rawson!”


Thân là quân nhân đế quốc, bọn họ chỉ biết phục tùng quân lệnh, quân đoàn trưởng phát ra một hiệu lệnh cảnh báo triệu tập khẩn cấp quân đoàn, tuy rằng bọn họ phối hợp theo mệnh lệnh cấp trên rút lui toàn bộ, nhưng vẫn ở trong tình trạng mờ mịt không hiểu ra làm sao, căn bản không biết nguyên nhân rút lui là gì –



Cho đến nửa giờ sau.



Vào hơn 3 giờ sáng, một luồng ánh sáng chói mắt đột nhiên lướt qua bên ngoài thiên hà Isville, đột phá tầng khí quyển, kéo theo cái đuôi thật dài trực tiếp bay về phía tinh cầu Namics!



— Oanh!



Tiếng vang khổng lồ kinh thiên động địa, tựa như cả không gian vũ trụ đều đang rung động!



Xuyên thấu qua màn hình theo dõi có thể nhìn thấy, tinh cầu loại nhỏ màu thủy lam kia, vốn dĩ giống như một viên bảo thạch màu lam xinh đẹp, thế nhưng lúc này, khối bảo thạch đó lại tựa như đột ngột bị đập vỡ, cả một tinh cầu bị đạn hạt nhân liên tiếp oanh tạc tàn phá đến không chống đỡ nổi!



Khói thuốc súng tràn ngập, bụi đất bay mù trời!



Bầu trời ở xa xa tựa như bị một cỗ sức mạnh khổng lồ vặn vẹo thành một bãi tha ma đáng sợ!



Các binh linh nhất thời trợn mắt há hốc mồm, nếu bọn họ không rút lui trước một bước, lúc này chắc đã sớm bị nổ thành tro bụi, chết không chỗ chôn thân!



Lâm Viễn nhìn một màn kia, đáy lòng nhất thời cảm thấy khó chịu –



Trước năm bốn tuổi cậu vẫn cùng baba sinh sống trên tinh cầu này, cậu vẫn nhớ rõ nơi đó có một bờ cát màu vàng xinh đẹp và đại dương xanh biếc mênh mông vô bờ. Thế nhưng, tinh cầu mỹ lệ có tên là Namics này, từ hôm nay trở đi sẽ không còn tồn tại trên đời, cậu vẫn luôn muốn được cùng baba trở lại bờ cát kia, nhưng nguyện vọng còn chưa kịp thực hiện, tinh cầu này đã hoàn toàn bị phá hủy.



Khói thuốc súng tràn ngập nơi phương xa, khói đặc bốc lên khiến tầm nhìn trở nên mơ hồ, tinh cầu mĩ lệ rất nhanh liền bị nổ thành từng mảnh.



Chiến tranh còn tàn khốc hơn rất nhiều so với tưởng tượng của cậu….



Lâm Viễn đứng ở trước cửa sổ, gắt gao siết chặt nắm tay nhìn hình ảnh xuất hiện trên màn hình theo dõi.



Caesar thấy tiểu quái thú tâm tình không tốt, vội vàng đi đến cạnh cậu, nhẹ nhàng cầm tay cậu.



Lâm Viễn quay đầu, hai người liếc nhau, không cần nói gì, lại có thể hiểu rõ tâm ý của đối phương, loại cảm giác này thật sự rất tốt.



Lâm Viễn nhịn không được mỉm cười, cậu biết, về sau, mặc kệ có bao nhiêu gian nan, cậu và Caesar vẫn sẽ nắm chặt tay nhau như vậy, cùng đứng sóng vai –



Bọn họ sẽ cùng nhau vượt qua bóng đêm, cũng sẽ cùng nhau nghênh đón ánh sáng.



***



3 giờ 10 phút rạng sáng ngày 10 tháng 7 năm 799 lịch vũ trụ, căn cứ quân sự bí mật ẩn náu trên Phá Quân tinh đột nhiên phóng tên lửa hạt nhân vượt thiên hà đến tinh cầu Namics…. Thế nhưng, quân đoàn Ám Dạ, quân đoàn Vinh Quang, quân đoàn Trường Xà dưới sự chỉ huy của ba vị quân đoàn trưởng, nửa giờ trước đó đã rút lui đến khu không người Hilt, tránh được lần ném bom trên diện rộng đủ để phá hủy toàn bộ tinh cầu này.



Sáng sớm hôm sau, quân đoàn trưởng quân đoàn Vinh Quang Rawson Bessemer, quân đoàn trưởng quân đoàn Trường Xà Drew Birch, cùng với quân đoàn trưởng quân đoàn Ám Dạ Lăng Vũ đã mất tích nhiều năm, ba người đồng thời công khai lộ diện trên đài truyền hình trực tiếp, tuyên bố thành lập Đế quốc đồng mình, ủng hộ vương tử Caesar, phục hưng vương thất.



Cuộc nội chiến có quy mô lớn nhất trong lịch sử đế quốc, rốt cuộc hoàn toàn khai hỏa.



Hết chương 113.