Quân Giáo Sinh
Chương 5114 : Nhiệm vụ gian khổ
Ngày đăng: 10:10 18/04/20
Ba quân đoàn lớn xuất phát suốt đêm đi tới chòm sao Thiên Cầm, rốt cuộc vào 7 giờ 10 phút sáng ngày thứ hai cũng tới được tinh cầu Bonn thuộc chòm sao Thiên Cầm.
Lúc đó, đại vương tử Cevi và nhị công chú Settle, sau khi nhận được tin nhắn của vương thúc Berg, đã tới chờ tại căn cứ trên tinh cầu Bonn trước, cùng đến còn có thành viên của đội hộ vệ hoàng gia hộ tống Cevi, cùng với một đám vệ sĩ tinh anh do chồng Settle phái tới bảo vệ cô.
Sau khi công chúa Settle kết hôn vào năm 18 tuổi, Caesar và người chị gái này đã không gặp nhau rất nhiều năm rồi.
Ở đế quốc, tự do của Omega phải chịu rất nhiều hạn chế, sau khi xuất giá rất ít có cơ hội về thăm người thân, cho dù Settle là công chúa, nhưng tình cảnh cũng giống hệt các Omega khác, cả ngày phải ở trong nhà giúp chồng dạy con. May mà chồng của cô đối xử với cô rất tốt, so với mấy Omega mắc chứng u uất kia, cô đã may mắn hơn rất nhiều rồi.
Gặp lại chị hai đã xa cách nhiều năm, Caesar nhìn cô gái tóc dài mĩ lệ trước mặt, nhất thời có chút không dám nhận.
Settle liếc nhìn Caesar, lại đưa mắt sang Lâm Viễn vẻ mặt hoang mang đang đứng bên cạnh, mỉm cười nói. “Sao thế, Caesar, đến cả chị mà em cũng không nhận ra sao?”
Caesar cũng cười một chút, nói. “Chị hai, đã lâu không gặp.”
Settle gật gật đầu. “Ừ, chuyện của em chị cũng đã nghe đại vương huynh nói…. Vị này chính là Viên Viên phải không?”
Settle mỉm cười nhìn về phía Lâm Viễn, đại vương tử đã quen dùng ID “Viên Viên” trên mạng để gọi Lâm Viễn, lúc giới thiệu với Settle cũng dùng cái tên thân mật Viên Viên này. Lâm Viễn nhất thời không kịp phản ứng là cô đang gọi ai, có chút nghi hoặc nhìn cô.
Cho đến khi Caesar cầm tay Lâm Viễn, thấp giọng giới thiệu. “Tiểu Viễn, đây là chị hai của tôi.”
Lúc này Lâm Viễn mới hồi phục tinh thần, lễ phép nói. “Chào chị hai!”
Settle nhịn không được nở nụ cười, Viên Viên này quả đúng là trực tiếp, còn chưa có gả qua đây, mà đã gọi chị hai thật thuận miệng!
Đại vương tử cũng có chút kinh ngạc, Viên Viên không khách khí như vậy sao? Gọi chị hai đến thật thuận miệng như thế, có phải cũng nên gọi mình một tiếng đại vương huynh…..
Quả nhiên, giống như có thần giao cách cảm, Lâm Viễn nhìn hắn chào hỏi. “Đại vương huynh.”
Cevi. “……”
Caesar. “…….”
Đối với hành động Lâm Viễn trực tiếp gọi anh gọi chị theo hắn, Caesar tỏ vẻ cực kỳ vừa lòng.
Kỳ thật Lâm Viễn căn bản không hề nghĩ nhiều, Caesar giới thiệu đây là chị hai của hắn, đầu Lâm Viễn còn chưa kịp xoay chuyển, liền thuận miệng kêu theo. Thấy nụ cười bên môi công chúa Settle càng thêm tươi rói, Cevi cũng đang mỉm cười, Lâm Viễn không hiểu anh chị em bọn họ đang cười cái gì, có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu, nghi hoặc nhìn về phía Caesar.
Caesar nhẹ nhàng cầm tay cậu, ném cho cậu ánh mắt “không có chuyện gì”.
Đại vương tử cười xong, lúc này mới lo lắng nói. “Đúng rồi Caesar, trên đường đi anh và Settle có nhìn thấy bản tin buổi sáng, mới biết August cư nhiên phát động tập kích với tinh cầu Namics, các em đều không sao chứ?’
Caesar nói. “Không sao, chúng em đã rút lui từ trước, không có thương vong gì.”
Lúc này Cevi mới thả lỏng mà gật gật đầu. “Vậy là tốt rồi.” Dừng một chút, còn nói. “Chúng ta đi tìm vương thúc đi.”
Cevi đi về phía trước một bước, lại quay đầu, cau mày nhìn lướt qua hai Alpha thân hình cao lớn vẫn đi theo phía sau hắn, nói. “Mấy người đừng theo ta nữa có được không?”
Một người trong đó nghiêm túc nói. “Đại vương tử, bệ hạ đã phân phó chúng tôi phải thời thời khắc khắc bảo vệ ngài.”
Người kia cũng mỉm cười nói. “Chúng tôi phải bảo đảm sự an toàn cho ngài.”
Lâm Viễn. “……”
Lâm Viễn chỉ là có chút kinh ngạc, trong ấn tượng của cậu, Brian lúc nào cũng mang bộ dáng không đứng đắn, rất không đáng tin.
Brian cười nói. “Đừng coi thường tôi có được không? Tuy rằng hứng thú lớn nhất của tôi là chế tạo cơ giáp, nhưng trình độ điều khiển cơ giáp của tôi cũng không kém cậu đâu, Tiểu Lam là tác phẩm năm 13 tuổi của tôi, mấy năm nay vẫn muốn thăng cấp cho nó, may mà gần đây cuối cùng cũng tìm được bí quyết, đã tăng tốc độ của nó lên gấp ba lần.”
Lâm Viễn. “…….”
Brian mặt dày tự biên tự diễn, Lâm Viễn có chút vô ngữ nhìn y.
Lăng Vũ quay đầu về phía Berg, Berg cười cười nói. “Phương án lúc trước chúng ta chọn ra tuy rằng rất khả thi, nhưng để một mình Tiểu Viễn đi thì quá mạo hiểm, cho nên, tôi nghĩ nên để Brian ở bên cạnh hỗ trợ. Cơ giáp Tiểu Lam của Brian tuy rằng không có năng lực công kích mạnh mẽ, nhưng lại có được tốc độ cao nhất trong tất cả các cơ giáp ở đế quốc, rất thích hợp để nhiễu loạn trận tuyến của bọn chúng.”
Brian mỉm cười nói. “Đúng vậy, tôi dùng Tiểu Lam dẫn dắt sự chú ý của bọn họ, Lâm Viễn cậu thừa dịp náo loạn lẻn vào thủ đô, tôi lại điều khiển Tiểu Lam chạy trốn, không có mấy người có thể đuổi được tôi đâu.”
Berg gật gật đầu nói. “Cứ quyết định như vậy đi, các con trở về chuẩn bị một chút, hai giờ chiều xuất phát, tới được thủ đô có lẽ cũng phải rạng sáng rồi, đến lúc đó thì tùy cơ hành sự.”
Lâm Viễn và Brian đưa mắt nhìn nhau, đồng thời gật gật đầu. “Con biết rồi!”
***
Hai giờ chiều, Brian trước khi xuất phát lôi kéo Snow hôn thật lâu, Snow đỏ mặt đẩy Brian ra, Brian lại mặt dày mày dạn ôm cậu không buông, nói. “Snow, cậu chưa từng nói thích tôi bao giờ…. Nói một chút cho tôi nghe, có được không?”
Snow sắc mặt cứng ngắc nói. “Cậu rốt cuộc bị sao vậy? Tôi còn có chuyện phải làm, cậu buông ra trước đi.”
Brian trầm mặc một lát, dùng sức ôm ôm Snow, nhẹ nhàng hôn hôn trán cậu, thấp giọng nói. “Snow, tôi yêu cậu.”
Snow ngẩn người, còn chưa kịp phản ứng ra làm sao, đã thấy thiếu niên tóc vàng xoay người rời đi, bóng dáng cao ngất thon dài dưới ánh mặt trời tựa hồ được mạ lên một tầng vàng óng nhu hòa….
Hình ảnh đó trong rất nhiều năm về sau, vẫn luôn lặp lại liên tục trong giấc mộng của Snow.
Nếu lúc ấy cậu biết Brian muốn đi làm gì, cậu nhất định sẽ giữ chặt y, nói với y ba chữ mà y rất muốn nghe, như vậy, cậu sẽ không hối hận như thế….
Lâm Viễn không kịp chào tạm biệt Caesar, bởi vì lúc ấy, Caesar và Cevi đang phải đến đài truyền hình của chòm sao Thiên Cầm công khai phát biểu tuyên ngôn phục hưng vương thất, là vương tử, bọn họ không thể có chút qua loa nào được.
Vội vàng sắp xếp lại một phen, Lâm Viễn liền cùng Brian điều khiển cơ giáp rời khỏi chòm sao Thiên Cầm.
Ở trên không trung, xuyên qua cửa sổ nhìn xuống tinh cầu mỹ lệ dưới chân kia, Lâm Viễn nhịn không được nhẹ nhàng siết chặt nắm tay –
Con không sợ chết, con chỉ sợ không thể hoàn thành nhiệm vụ sẽ khiến mọi người thất vọng. Con chỉ sợ lỡ như con chết sẽ khiến mọi người đau lòng.
Cho nên, con nhất định sẽ dùng hết khả năng, hoàn thành nhiệm vụ gian khổ này!
Caesar, chờ tôi trở lại, mang theo phụ vương của cậu cùng trở về!
Lâm Viễn nắm tay cổ vũ cho mình, sau đó đưa tay, chỉ vào một điểm sáng trên bản đồ của cơ giáp, mỉm cười nói với cơ giáp của mình. “Hồ ly, tăng tốc, đến thủ đô!!”
Hết chương 114.