Quan Khí​

Chương 1045 : Bố trí cho đại hội

Ngày đăng: 20:27 18/04/20


Thông qua việc của Trương Tất Tường, Vương Trạch Vinh biết Hạng Nam đang bố trí. Bây giờ Hạng Nam coi như có thể làm thêm phó Thủ tướng một khóa nữa, ông đang tiến hành bố trí nhân viên trong cả nước. Trương Tất Tường có thể thành Phó bí thư Bắc Kinh, điều này nói rõ Hạng Nam đã có một bước tiến mạnh. Sau khi Trương Tất Tường về, Hạng Nam cũng hết giờ về nhà. Hôm nay ông không có lịch trình gì khác.



Thấy Vương Trạch Vinh và Lữ Hàm Yên đang chơi với cháu bé, tâm trạng ông khá vui. Ông ôm cháu chơi, lúc này không ít người tới nhà.



Tuy nhà Hạng Nam không phải ai cũng có thể vào nhưng còn có không ít thân tín của ông có thể vào.



Những người này đến làm Vương Trạch Vinh và Lữ Hàm Yên tránh sang chỗ khác. Hắn biết Hạng Nam có chuyện cần bàn với bọn họ.



Tiễn một lãnh đạo tỉnh về, Hạng Nam nói với Lữ Hàm Yên:



- Có người khác tới thì nói bố không có nhà. Bố nói chuyện với Trạch Vinh một chút.



Nói xong ông cùng Vương Trạch Vinh vào thư phòng.



Đưa cho Vương Trạch Vinh điếu thuốc, Hạng Nam nói:



- Bộ Thương mại bắt đầu chuẩn bị Đại hội đảng đến đâu rồi?



- Đã bắt đầu rồi ạ, con và Khương Trường Chính được chọn làm đại biểu.



Hạng Nam gật đầu. Việc này vốn không có gì phải lo lắng vì đã được quyết định. Nếu không thể trúng tuyển thì nói rõ không thể khống chế được Bộ Thương mại.



Khương Trường Chính thành Ủy viên trung ương đảng, Vương Trạch Vinh là Ủy viên dự khuyết, hai bọn họ được đề cử từ bộ là điều bình thường.



- Khương Trường Chính điều đi là chuyện đã được quyết định. Đến Thành phố Tân Cảng làm Bí thư, Ủy viên Bộ Chính trị.



Vương Trạch Vinh nghe vậy thì khá giật mình, không ngờ Khương Tắc Xương còn lên chức.



- Đây đối với con là việc tốt. Hai người phối hợp rất tốt mà.



Hạng Nam nói.



- Ai đến Bộ Thương mại vậy bố?



Vương Trạch Vinh biết tình hình của mình, tạm thời chắc khó lên chức.



- Người của Thủ tướng, tên là Lô Kiến Thành, điều từ Chủ tịch tỉnh thành phố Sơn Thành tới.



Vương Trạch Vinh mặc dù biết việc này nhưng vẫn có chút tiếc nuối.



- Con đường của con còn dài, không thể vì lúc nhất thời mà ảnh hưởng tới tâm trạng.



- Bố, lần này chuyện của Trương thúc là do bố hoạt động?
Từ tình hình mấy hôm nay có thể thấy càng lúc càng ít người coi trọng y, cán bộ cũng không mấy khi tới nhà. Sao bây giờ? Tình hình rất nghiêm trọng.



Tào Kiến Sơn bây giờ mình chỉ có thể dựa vào Vương Trạch Vinh. Nhưng đến bây giờ lại không nhận được tin tức chính xác nào của Vương Trạch Vinh. Điện thoại di động đặt trên bàn, Tào Kiến Sơn nhiều lần muốn gọi ra nhưng không dám.



- Bố, bố có biết là bây giờ trong tỉnh đang bàn tán là bố sẽ xuống.



Con trai và con gái Tào Kiến Sơn hiếm khi ở nhà, hai người đều lộ rõ sự lo lắng. Tào Kiến Sơn biết tình hình gia đình mình. Y là cái ô của gia đình, y mà ngã thì con cái sẽ rất khó khăn.



Tào Kiến Sơn sa sầm mặt nói:



- Bố sớm nói rồi, anh chị không chịu cố gắng là sao? Bố có thể bảo bọc anh chị cả đời sao?



Cô con gái cẩn thận nói:



- Bố, bố vốn dựa vào Lưu hệ, bây giờ ai cũng biết Lưu hệ không được. Sao bố không tìm chỗ dựa khác?



- Đừng nghe người ta nói linh tích, tổ chức có suy tính.



- Bố, bố lần trước đến Huyện Phong Minh và có người đồn đại không hay.



Cậu con trai nói.



Nghe thấy thế, vợ Tào Kiến Sơn lớn tiếng nói:



- Cái gì mà không hay, bố anh không biết ăn nhầm thuốc gì mà chạy tới Huyện Phong Minh hỏi thăm công việc của Lưu Nguyên Đào kia. Vào lúc này thì mọi người sẽ nghĩ như thế nào? Ai chẳng biế Lưu Nguyên Đào có cô con gái rất đẹp, rất nổi tiếng. Đến lúc nào rồi mà còn như vậy.



Cô con gái nói:



- Bố, cho dù con gái Lưu Nguyên Đào đẹp đến đâu thì bố cũng phải nghĩ cách giữ ghế chứ?



Cô ả chưa nói hết thì Tào Kiến Sơn mặt đã sa sầm lại. Y biết đây là mọi người nghĩ mình có quan hệ không rõ ràng với con gái của Lưu Nguyên Đào.



Tào Kiến Sơn không ngờ người nhà lại nghĩ mình như vậy, y sa sầm mặt nói:



- Các người nghĩ linh tinh gì thế, tôi là người như vậy sao?



Nhìn vẻ mặt người nhà, Tào Kiến Sơn biết mọi người hiểu lầm mình. Bây giờ nghĩ lại y cũng thấy mình làm hơi quá. Lúc ấy vì nóng lòng giữ ghế nên vội vàng chạy đến Huyện Phong Minh. Việc này ai chẳng nghĩ mình có quan hệ với con gái của Lưu Nguyên Đào.



Chuyện kia lại không thể nói ra. Tào Kiến Sơn nhìn điện thoại di động trên bàn. Nếu không nhận được điện của Vương Trạch Vinh nữa thì mình không thể qua cửa này.



Đột nhiên điện thoại di động trên bàn vang lên.