Quan Khí​

Chương 1046 : Mừng rỡ

Ngày đăng: 20:27 18/04/20


Điện thoại di động vang lên làm Tào Kiến Sơn ngẩn ra, y vội vàng đưa tay cầm lấy thì cô con gái đã lấy trước



Cho dù Tào Kiến Sơn là Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy nhưng về nhà không hề trầm ổn như khi đi làm.



- Ồ, Vương Trạch Vinh.



Cô con gái thấy tên hiển thị trên máy liền nói.



- Vương Trạch Vinh nào cơ?



Cậu con trai hỏi.



Nghe thấy Vương Trạch Vinh gọi, Tào Kiến Sơn đoạt lại ngay điện thoại di động và trừng mắt nhìn con gái đầy tức tối.



Chẳng qua y bây giờ không có tâm trí mà dạy con, Vương Trạch Vinh gọi muộn như vậy thì nói rõ việc của mình đã có kết quả. Y rất lo lắng.



- Bí thư Vương, tôi là Tào Kiến Sơn.



Giọng của y cố tỏ vẻ cung kính hết mức, hơn nữa còn run rẩy.



Người nhà Tào Kiến Sơn thấy y như thế đều rất khó hiểu. bọn họ chưa hề thấy Tào Kiến Sơn như vậy bao giờ.



Tào Kiến Sơn cũng phát hiện ra việc này. Y đứng dậy đi vào phòng rồi đóng cửa lại.



Nhìn cửa thư phòng khép chặt, con trai Tào Kiến Sơn khó hiểu hỏi:



- Bố làm gì thế nhỉ. Nghe điện mà cũng phải chạy vào phòng để nghe.



Vợ y vốn ghen tuông nên hừ một tiếng:



- Cũng không biết làm gì bí mật mà còn không cho chúng ta biết.



Con gái Tào Kiến Sơn khá hiểu biết nên nói:



- Con nhớ ra rồi, Vương Trạch Vinh là Phó bộ trưởng thường trực Bộ Thương mại, thời gian trước không ngừng xuất hiện trên Tv. Nghe nói thiếu chút nữa bị ám sát ở Mỹ.



Con trai Tào Kiến Sơn cũng nhớ ra nên nói:



- Con cũng nghĩ ra rồi. nghe nói người này dựa vào bố vợ mà bò lên. Hơn 30 đã là cấp Bộ trưởng.



- Vương Trạch Vinh người ta có bản lĩnh thật đó.



- Sao em biết Vương Trạch Vinh có bản lĩnh. Không có bố vợ là chỗ dựa thì có thể lên nhanh như vậy sao?
Tin này làm mọi người rất ngạc nhiên, không ai ngờ Tào Kiến Sơn sắp đổ lại lên chức.



Những kẻ rời khỏi Tào Kiến Sơn rất hối hận.



Rất nhiều người thầm suy nghĩ Tào Kiến Sơn này dựa vào cây nào mà lại lên chức?



Chủ tịch Tỉnh Tây Nhật - Chu Chính Nhã sớm phát hiện tình hình của Tào Kiến Sơn, trong lòng thầm nghĩ quả nhiên Tào Kiến Sơn đã dựa vào nhân vật lớn trên Bắc Kinh. Là ai nhỉ? Nghĩ tới việc Tào Kiến Sơn cất nhắc Lưu Nguyên Đào, y hỏi thư ký:



- Phó chủ tịch Huyện Phong Minh – Lưu Nguyên Đào bây giờ thế nào?



Thư ký của Chu Chính Nhã vẫn chú ý nên nói ra được ngay:



- Hôm nay trường Đảng tỉnh tổ chức lớp đào tạo cán bộ, Lưu Nguyên Đào cũng tham gia. Do Tào Kiến Sơn chỉ định.



Ồ.



Chu Chính Nhã gõ gõ bàn. Sau lưng Lưu Nguyên Đào nhất định là nhân vật rất lớn. Dù không thành bạn cũng không thể làm mất lòng.



- Buổi lễ khai giảng có ai tham gia?



- Sáng mai cử hành, Tào Kiến Sơn sẽ tham gia.



- Như vậy đi, anh nói với Tào Kiến Sơn, nói tôi cũng tham gia lễ khai giảng.



Thư ký mặc dù rất khó hiểu nhưng vẫn nghe lời đi làm.



Hiệu trưởng trường Đảng rất khó hiểu, liên tục nhận được điện của Lãnh đạo tỉnh ủy nói sẽ tham gia lễ khai giảng. Y vốn nghĩ lần này chỉ có Tào Kiến Sơn – một Lãnh đạo tỉnh ủy sắp ngã tham gia thì lễ khai giảng chỉ cần làm đơn giản là được. Nhưng bây giờ không biết Lãnh đạo tỉnh ủy uống nhầm thuốc gì mà không ngừng nói sẽ tham gia. Trong này nhất định là có thứ gì mình không hiểu.



Hiệu trưởng gọi vài cuộc điện thoại mà không hỏi được gì cả.



Y mặc dù rất buồn bực nhưng không thể không chú ý và phải bố trí lại.



Lưu Nguyên Đào thời gian này như đi trên mây. Sau khi Tào Kiến Sơn hỏi chuyện của mình, y đầu tiên thành Phó chủ tịch huyện, sau đó vào lớp Tập huấn cán bộ. Hôm nay lễ khai giảng càng làm y sợ hãi. Thành viên bộ máy Tỉnh ủy đếu khá nhiều. Cả Bí thư tỉnh ủy và chủ tịch tỉnh đều bắt tay y, rồi cổ vũ. Tào Kiến Sơn còn nói có việc gì thì trực tiếp báo cáo với đối phương.



Mình sao may mắn như vậy?



Lưu Nguyên Đào rất khó hiểu.



Nghĩ tới con gái, Lưu Nguyên Đào thở dài một tiếng. Đây nhất định có quan hệ tới con gái. Không biết con gái làm gì nhỉ. Cũng may vợ mình đã lên Bắc Kinh, chắc hỏi được gì đó.



Đương nhiên tâm trạng Lưu Nguyên Đào rất vui vẻ. Các Lãnh đạo tỉnh ủy đều có ý tốt thì con đường phát triển của y đã hoàn toàn mở ra.