Quan Khí​

Chương 1059 : Hội chợ thương mại

Ngày đăng: 20:27 18/04/20


Sau khi nói chuyện với Hoa Khánh Anh, hai người từ từ ăn ý. Hoa Khánh Anh sau khi biết ý của ông bố liền bắt đầu có ý liên minh với Vương Trạch Vinh. Hoa gia đang đi xuống, có thể không đối đầu với Vương Trạch Vinh là tốt nhấp.



Hoa Khánh Anh biết tình hình ở Bộ Thương mại. Lô Kiến Thành mặc dù có Thủ tướng làm chỗ dựa nhưng so sánh thì Vương Trạch Vinh có giá trị cao hơn. Đây chính là điều tốt hơn Lô Kiến Thành nhiều.



Vương Trạch Vinh cũng vui vẻ vì việc này, hắn tỏ rõ sự tôn trọng đối với Hoa Khánh Anh.



Sáng hôm sau khi đi làm thì nghe tin Lô Kiến Thành vào viện, Vương Trạch Vinh vội vàng bảo người mang hoa quả theo, hắn cũng tự mình tới bệnh viện thăm Lô Kiến Thành.



Khi thấy Lô Kiến Thành, Vương Trạch Vinh có chút giật mình. Hai mắt Lô Kiến Thành húp lại, giọng yếu ớt mà nói:



- Trạch Vinh, mai cùng Thủ Tướng đi Paris, công việc chuẩn bị đến đâu rồi?



Lô Kiến Thành cố gượng sức mà hỏi.



- Bộ trưởng Lô yên tâm, chuyện đã chuẩn bị xong, lần này nhất định không có vấn đề gì.



- Vậy là tốt rồi. Tôi bị cảm quá đột nhiên, cả người mệt mỏi. Có lẽ hôm qua trúng gió.



- Bộ trưởng Lô, anh phải nghỉ ngơi cho khỏe, trong bộ cần Bộ trưởng lãnh đạo.



Ở bệnh viện một lúc, Vương Trạch Vinh về văn phòng mà thầm than con người bị bệnh nhanh thật. Lô Kiến Thành hôm trước còn rất oai phong vậy mà vừa bị bệnh đã yếu ớt như vậy. Làn này bị cảm đúng là nặng.



Xử lý xong việc này, Vương Trạch Vinh và Quế Bình dẫn đoàn đi Paris.



Lần này đoàn Trung Quốc đi tham gia Hội chợ thương mại có hơn 100 người, nhân viên Bộ Thương mại cũng đã hơn 50.



Vừa đến Paris, Thủ Tướng đã rất bận, không ngừng gặp lãnh đạo các nước. Vương Trạch Vinh cũng cùng Thủ Tướng tham gia vài cuộc hội nghị.



Nhìn Thủ Tướng gặp lãnh đạo các nước đều đối phó rất tự nhiên, Vương Trạch Vinh cảm thấy mình đúng là còn kém rất nhiều. Đi theo Thủ Tướng tiếp xúc với nước ngoài, Vương Trạch Vinh cảm thấy mình hiểu biết thêm rất nhiều.



Vương Trạch Vinh ngoài đi cùng Thủ Tướng gặp lãnh đạo các nước, hắn cũng dành nhiều thời gian tiếp xúc với quan chức thương mại các nước, các tổ đều triển khai công việc và đạt không ít thành quả.



Quế Bình là người Lô Kiến Thành phái đi, y đang thầm quan sát tình hình giữa Vương Trạch Vinh và Thủ Tướng. thấy Vương Trạch Vinh và Thủ Tướng không có biểu hiện quá thân thiết, y liền chú tâm vào công việc.



Vương Trạch Vinh vừa nói chuyện với đoàn người nước Đức xong thì nhận được điện của Ouni.
Đánh xong một bài, Thủ Tướng thở dài một tiếng rồi nói:



- Trạch Vinh, Thái cực quyền của cậu đúng là khác các bài Thái cực quyền bình thường. Mỗi lần luyện đều làm cho người ta thoải mái.



Thấy Thủ Tướng tập Thái cực quyền, Vương Trạch Vinh chỉ ra vài điểm không phù hợp:



- Thủ Tướng, có mấy điểm ngài luyện không đúng, ngài xem tôi tập.



Nói xong hắn đánh mấy chỗ đó.



- Ừ, tôi cũng thấy mấy chỗ này không thuận, thì ra là tập không đúng.



Thủ Tướng sửa một lần rồi nói:



- Ha ha, Thái cực quyền của tôi không giỏi bằng lão gia tử. Lão gia tử khen cậu dạy tốt, nói là phải mời cậu về nhà dùng bữa.



Vương Trạch Vinh cười nói:



- Lão gia tử bây giờ tập rất chăm chú.



Hai người nói chuyện càng làm Quế Bình sợ hơn. Vương Trạch Vinh người ta quan hệ rất thân với cả hai bố con nhà Thủ Tướng. Điều này nói rõ vấn đề gì? Quế Bình hiểu rõ ẩn chứa trong này, đây chẳng phải Vương Trạch Vinh ngầm là người của Thủ Tướng sao?



Nhìn Vương Trạch Vinh và Thủ Tướng đi tham gia hội đàm với nước Anh, Quế Bình đang suy nghĩ rất nhiều vấn đề.



Lô Kiến Thành là người của Thủ Tướng, nhưng từ tình hình y quan sát được thì quan hệ giữ Lô Kiến Thành với Thủ Tướng không thân bằng Vương Trạch Vinh với Thủ Tướng.



Lô Kiến Thành cũng tốt, mình cũng tốt, đều là người của Thủ Tướng. Nhưng khi gặp Thủ Tướng đều là vì công việc. Nhưng bây giờ thấy quan hệ giữa Vương Trạch Vinh và Thủ Tướng khác hẳn, bọn họ có quan hệ rất mật thiệt giống người nhà vậy.



Quế Bình đúng là không thể nhìn rõ Vương Trạch Vinh. Y bắt đầu suy nghĩ việc mình ủng hộ Lô Kiến Thành và chống đối Vương Trạch Vinh. Trước đây mình đứng về phía Lô Kiến Thành chẳng qua mình và y cùng là người của Thủ Tướng, bây giờ thì khác. Vương Trạch Vinh chẳng lẽ không phải là người cả Thủ Tướng sao? Nếu Vương Trạch Vinh không phải người của Thủ Tướng thì sao quan hệ tốt như vậy.



- Đứng ngoài xem mới được.



Quế Bình nghĩ như vậy rồi lắc đầu và thầm nghĩ biện pháp này không thể làm. Bây giờ xem tình hình ở Paris rồi quyết định.