Quan Khí​

Chương 1060 : Hội chợ thương mại (32)

Ngày đăng: 20:27 18/04/20


Quế Bình có quyết định nếu Vương Trạch Vinh và Thủ Tướng thật sự quan hệ thân mật thì mình sẽ dựa vào Vương Trạch Vinh. Đi theo Vương Trạch Vinh là lựa chọn tốt nhất.



Vương Trạch Vinh lúc này đi theo Thủ Tướng tham gia hội nghị giao lưu với mấy nước.



Tham gia hội nghị này, đặc biệt thấy Thủ Tướng trao đổi với các nước, Vương Trạch Vinh coi như thấy rõ đây là nơi luôn vì lợi ích.



Vương Trạch Vinh thầm than lãnh đạo các nước đang cố gắng tranh thủ lợi ích cho nước mình.



Làm cho Vương Trạch Vinh bực mình là mấy nước nhỏ. Bọn họ coi phiếu trong tay mình là vũ khí hạt nhân, không ngừng mặc cả với Trung Quốc.



Đối với tình hình như vậy, cách ứng phó của Thủ Tướng làm Vương Trạch Vinh rất phục, hóa giải từng vấn đề, biểu hiện ra sự rộng lượng của Trung Quốc, cũng đạt được thứ mà Trung Quốc cần. 



Lô Kiến Thành bỏ máy xuống mà ngồi ngẩn ra đó không có động tĩnh.



Chẳng lẽ mình có vấn đề?



Y thầm nhủ như vậy.



Lần này bị cảm đúng là rất nặng, cũng may liên tục truyền nước nên mới khôi phục lại được. Y vừa gọi điện cho Quế Bình nhằm hỏi về tình hình của Thủ Tướng.



Kết quả làm Lô Kiến Thành rất lo lắng. Quế Bình trong điện thoại không nói rõ ràng nhưng đã lộ ra một nội dung quan trọng. Vương Trạch Vinh có quan hệ rất tốt với Thủ Tướng, Thủ Tướng còn yêu cầu Quế Bình ủng hộ công việc của Vương Trạch Vinh.



Đây là tin rất quan trọng.



Lô Kiến Thành cảm thấy mình rất lo lắng.



Lô Kiến Thành biết tình hình của mình. Bởi vì mình là người của Thủ Tướng nên mới phát triển được như thế này. Nhưng sau khi Thủ Tướng lên chức thì lo nhiều đến lợi ích quốc gia. Mình không làm tốt công việc thì sẽ không được Thủ Tướng hài lòng.



Thủ Tướng không ngờ yêu cầu Quế Bình ủng hộ công việc của Vương Trạch Vinh, điều này là như thế nào? Chẳng lẽ nói Vương Trạch Vinh đã dựa vào Thủ Tướng? Nếu là như vậy thì Vương Trạch Vinh muốn thay mình là quá dễ dàng.



Lô Kiến Thành lắc đầu và biết Vương Trạch Vinh là con rể Hạng Nam, không thể có chuyện kia.



Lô Kiến Thành không thể nghĩ rõ nên đành bỏ qua. 



Lúc này Phó bộ trưởng Cao Lâm Sinh đi vào. thấy Lô Kiến Thành ngồi đó liền quan tâm nói:



- Bộ trưởng Lô, bị bệnh thì phải yên tâm nghỉ cho khỏe chứ. Sao Bộ trưởng đã đến công tác rồi?



- Lão Cao đến à, mau ngồi. Biết sao được, công việc nhiều như vậy mà.



- Mọi người đúng là nên học tập Bộ trưởng.



- Có chuyện gì vậy?



Lô Kiến Thành hỏi.



- Câu lạc bộ Toản Tinh mát xa rất tốt. Bộ trưởng mới bị cảm thì đến đó xông hơi, mát xa sẽ rất có lợi cho sức khỏe. Bộ trưởng đi chứ?




- Có việc gì thế?



Phiên dịch cười nói:



- Tổng thống Kenxi đang mắng người Georgia làm ầm nên không thể nghỉ ngơi.



Vương Trạch Vinh có chút ngạc nhiên nói:



- Sao lại như vậy?



Phiên dịch liền vội vàng giải thích.



Nghe xong Vương Trạch Vinh mới hiểu thì ra Kenxi đang mắng tổng thống Georgia phái người tìm mười mấy cô gái đứng đường ở Paris rồi làm ồn ào ở đây khiến y không thể ngủ.



Vương Trạch Vinh lắc đầu không hỏi nữa, hắn đi về phòng mình.



Hôm sau báo chí Paris đăng tin về việc tối qua. Vương Trạch Vinh đọc báo mới biết người Georgia mời mười mấy cô gái về làm ầm ĩ, điều này khiến Kenxi ở gần đó bực bội vì không được mời. Điều này cũng làm cho người Georgia bực bội, bọn họ nói đây là mình liên hoan, quan hệ gì tới người nước Mỹ, mời Kenxi hay không là tự do của bọn họ.



Thủ tướng lắc đầu nói:



- Đúng là chuyện trẻ con.



Vương Trạch Vinh cũng thở dài một tiếng:



- Lãnh đạo người nước ngoài sao lại như vậy nhỉ?



Quế Bình cũng nói:



- Người Georgia cũng đúng là, mời Kenxi tới tham gia là được mà. Như vậy có phải yên không.



Một Bộ trưởng khác nói:



- Đây là do văn hóa phương Tây khác với chúng ta, có vài điều chúng ta không thể giải thích.



Thủ tướng cười nói:



- Các đồng chí không nghĩ việc này nữa, lo làm việc đi.



Vương Trạch Vinh đang thầm suy nghĩ lãnh đạo quốc gia là một nghề khá nguy hiểm đó chứ. Không nói cái khác, chỉ riêng việc gặp mặt rồi ôm hôn thì có phải sẽ bị lây bệnh không?



Thấy chuyện của lãnh đạo người nước ngoài, Vương Trạch Vinh cảm thấy chuyến đi này có kết quả rất tốt.



Các cuộc hội đàm nhanh chóng kết thúc, Thủ tướng và các lãnh đạo cao cấp bắt đầu về trước.



Nhìn quan chức người nước ngoài không ngừng rời đi, Vương Trạch Vinh có cảm giác mình đi tới một thị trường lao động nhiều màu sắc.