Quan Khí
Chương 1077 : Đau lòng
Ngày đăng: 20:27 18/04/20
- Bộ trưởng Vương, đây là lời mà Kameda nói với phóng viên.
Lý Trạch Quảng vào phòng đưa phần phiên dịch những lời của Kameda nói với Vương Trạch Vinh.
Lần này sau khi đến Nhật Bản, Vương Trạch Vinh đã đạt thành vài hạng mục hợp tác thương mại với Bộ trưởng Bộ Thương mại Nhật Bản – Kameda. Quan hệ thương mại giữa Trung Quốc và Nhật Bản tăng lên, hai nước đều hy vọng tăng cường hợp tác.
Kameda đang định xem nội dung thì Cục trưởng cục Châu Á – Bành Trung Vân vừa vào đã thở dài nói:
- Suy nghĩ của người dân phải tăng cao mới được.
- Sao thế?
- Bộ trưởng Vương, ngài xem lời Kameda nói đi.
Bành Trung Vân nói.
Chẳng lẽ trong này có vấn đề?
Vương Trạch Vinh cầm bản phiên dịch lên thì thấy Kameda tuy nói không tuyệt đối nhưng cũng có điểm thật. Khi phóng viên hỏi Kameda về việc Trung Quốc chống hàng Nhật, y nói:
- Người Trung Quốc khác Hàn Quốc. Người Hàn Quốc mua đồ đặt lợi ích quốc gia lên hàng đầu. Người Trung Quốc mua đồ lại chú ý giá cả và tác dụng của nó đối với gia đình mình, không quan tâm đến có phải là hàng Nhật Bản hay không? Cho nên Trung Quốc muốn chống đồ của Nhật Bản là không thể.
Vương Trạch Vinh một lúc không nói gì. Điều này thực ra là suy nghĩ chung của người Trung Quốc. Bao năm qua mặc dù vẫn hô hào chống hàng Nhật nhưng nhìn hàng Nhật Bản ở khắp nơi thì đây là nằm mơ.
Thế giới có nền kinh tế thị trường, nói chống là có thể chống sao? Quan trọng là quốc gia mình phải hơn người ta mới được.
Bành Trung Vân thở dài nói:
- Càng đáng giận là Trung Quốc có ba phóng viên tham gia hội nghị, Kameda chỉ và ba phóng viên kia mà nói như vậy. Đúng là làm người ta đỏ mặt. Ba đồng chí phóng viên kia lúc ấy trong tay đều có máy chụp ảnh, quay phim và máy tính xách tay của Nhật Bản.
Vương Trạch Vinh đúng là cũng không vui vẻ gì:
- Đây là một vấn đề lớn làm thế nào phát triển công nghiệp. Chúng ta có thể làm chính là hết sức tranh thủ lợi ích cho quốc gia, không để lợi ích quốc gia bị mất đi. Bây giờ là kinh tế thị trường, chúng ta không thể giới hạn trong vấn đề này mà là cần nghiên cứu tăng chất lượng sản phẩm Trung Quốc lên. Nếu chất lượng tốt hơn Nhật Bản thì chúng ta cần gì phải chống lại.
Bành Trung Vân nói:
- Bộ trưởng nói đúng, chúng ta cần chính là tranh thủ lợi ích cho quốc gia.
- Là như thế nào?
Lưu Nguyên Đào lớn tiếng nói.
- Vừa nhận được điện thoại của người đại diện Băng Tinh gọi tới. Nói sáng nay khi bảo mẫu ngủ dậy thì thấy Băng Tinh nằm trong nhà tắm. Băng Tinh thích tắm trước khi đi ngủ. Theo cảnh sát điều tra thì là do bình nước nóng rò điện.
Phổ Lam Phương nói như vậy, Lưu Nguyên Đào vô lực ngồi bịch xuống ghế.
- Người kia biết không?
Phổ Lam Phương nói:
- Em không biết, vừa nhận được là gọi cho anh.
Lưu Nguyên Đào rất đau lòng, không biết sao y đang rất lo lắng khi Lưu Băng Tinh chết.
- Cùng lên Bắc Kinh.
Lưu Nguyên Đào lớn tiếng nói.
Lúc này phóng viên đang không ngừng đưa tin về việc này.
Hạng Định lúc này cũng đã tới. Là chủ công ty mà Lưu Băng Tinh đầu quân, các phóng viên vội vàng vây quanh y.
- Chủ tịch Hạng, mời anh nói về nguyên nhân cái chết của Lưu Băng Tinh.
- Chủ tịch Hạng, Lưu Băng Tinh có thể bị giết không?
- Chủ tịch Hạng, Lưu Băng Tinh chết thì có mang tới tổn thất đối với công ty của anh không?
Hạng Định nói:
- Chuyện này đang được cơ quan công an điều tra, tôi không thể trả lời.
Các phóng viên đang không ngừng tìm kiếm thông tin về việc này. Cuối cùng tất cả nguyên nhân đều là việc Lưu Băng Tinh dùng bình nước nóng của Nhật Bản. Một thời gian sau đó fan của Lưu Băng Tinh đều hô khẩu hiệu chống hàng Nhật Bản.