Quan Khí
Chương 1078 : Người có thể dùng
Ngày đăng: 20:27 18/04/20
Đứng trước mộ Lưu Băng Tinh, Vương Trạch Vinh rất đau lòng. Về Bắc Kinh vài hôm, Vương Trạch Vinh không thể đến tham gia tang lễ của cô, hắn chỉ có thể ngồi trong xe đứng xa xa mà nhìn.
Vương Trạch Vinh ngoài việc gọi điện an ủi cho Lưu Nguyên Đào ra thì cũng không dám đến.
Lưu Băng Tinh có rất nhiều fan, phóng viên cũng theo sát tình hình đám tang nên Vương Trạch Vinh muốn đến tham gia tang lễ là không thể.
Vương Trạch Vinh cũng biết tình hình của mình. Hắn mà đột nhiên xuất hiện trong đám tang của Lưu Băng Tinh thì đó là tin tức chấn động. Vương Trạch Vinh mặc dù rất nghi ngờ về cái chết của Lưu Băng Tinh nhưng lại căn bản không thể tìm thêm thông tin.
Vương Trạch Vinh thở dài một tiếng, mình là Bộ trưởng mà đối với chuyện của Lưu Băng Tinh chỉ có thể nhận tin từ Hạng Định – người không trong quan trường. điều này làm Vương Trạch Vinh phải một lần nữa suy nghĩ về quyền lực của mình.
- Vương ca, tất cả đều thuận lợi, bố mẹ Lưu Băng Tinh đã về. Anh yên tâm, không có gì không ổn.
Hạng Định nhỏ giọng nói với Vương Trạch Vinh.
Hạng Định là người trung gian giữa Vương Trạch Vinh và Lưu Nguyên Đào, một vài chuyện mà Vương Trạch Vinh không thể ra mặt đều do Hạng Định làm. Lưu Nguyên Đào vốn hy vọng lên Bắc Kinh gặp được Vương Trạch Vinh, nhưng do phóng viên nhiều như vậy nên không thể thực hiện.
Sau khi Lưu Băng Tinh chết, vợ chồng Lưu Nguyên Đào thầm phân tích và biết mặc dù Vương Trạch Vinh chính thức coi mình là vợ nhưng không công khai. Bây giờ Lưu Băng Tinh đã chết, quan hệ với Vương Trạch Vinh chỉ là do suy nghĩ của Vương Trạch Vinh nữa mà thôi. Nếu hắn không nhận người nhà Lưu Băng Tinh, gia đình bọn họ cũng không có biện pháp gì.
Lưu Nguyên Đào bây giờ đã điều chỉnh suy nghĩ của mình, coi mình là người của Vương Trạch Vinh mà thôi. Y hy vọng Vương Trạch Vinh có thể nể tình con gái mình đã đi theo hắn một thời gian mà không ngừng giúp bọn họ. Từ lời nói của Hạng Định, Lưu Nguyên Đào cũng có chút yên tâm.
Nhận được lời hứa của Vương Trạch Vinh, vợ chồng Lưu Nguyên Đào sau khi lo xong tang lễ của Lưu Băng Tinh liền về Tỉnh Tây Nhật. Vương Trạch Vinh gật đầu và xaoy người rời đi. Vương Trạch Vinh đeo kính mắt mà bắt đầu khóc. Vương Trạch Vinh nói với Hạng Định:
- An ủi nhà Lưu Băng Tinh một chút.
Hạng Định biết Vương Trạch Vinh không thể ra mặt nên nói:
- Vương ca yên tâm.
Thấy Hạng Định lái xe rời đi, Vương Trạch Vinh gọi cho Long Dũng Đình và hẹn đối phương ra ngoài. Đến một quán trà, Vương Trạch Vinh thấy Long Dũng Đình đang ở đó.
- Vương ca, có chuyện gì thế?
Long Dũng Đình không biết Vương Trạch Vinh gọi mình ra làm gì.
- Hỏi chú một việc.
- Có chuyện gì vậy Vương ca?
Uông Kiều nói:
- Mấy hôm nữa em sẽ sang đó thăm Tiểu Phí.
Uông Nhật Thần nói:
- Không có gì phải lo cho nó, Chính PHong đã phái người đi bảo vệ nó.
Ra khỏi Uông gia, Vương Trạch Vinh ngồi trong xe gọi cho Vương Tú Toàn.
Vương Trạch Vinh có một suy nghĩ là đưa đám thiếu gia kia về Bắc Kinh, như vậy mình sẽ có người đáng tin cậy ở đây.
Vương Tú Toàn vui vẻ nói:
- Vương ca, có phải có việc gì tốt không?
- Tú Toàn, các chú công tác ở địa phương thế nào rồi?
- Ôi, sau khi anh đi thì bọn này sống không sung sướng rồi.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Các chú đã rèn luyện ở tỉnh một thời gian, ý của tôi là đưa các chú về Bắc Kinh. Chú nghĩ sao?
- Đương nhiên là muốn rồi, ở địa phương khổ quá. Chủ yếu là lão gia tử trong nhà không tỏ thái độ.
Nghe Vương Tú Toàn nói như vậy, Vương Trạch Vinh nói:
- Cứ như vậy đi, tôi sẽ đi nói với mấy lão gia tử.
- Ha ha, tôi sớm chờ ngày này.
Vương Trạch Vinh gọi cho mấy tên thiếu gia khác.
Đừng nhìn đám thiếu gia này đại biểu cho gia tộc mình, nhưng bọn họ cũng là thân tín của hắn. Hắn ở Bắc Kinh có người của Hạng hệ, Uông hệ nhưng đây không phải người thực sự của hắn. Vương Trạch Vinh bây giờ cần là lập bộ máy của mình.