Quan Khí
Chương 98 : Chuyện khó
Ngày đăng: 20:08 18/04/20
- Được rồi, mẹ chỉ nói mà thôi. Tiểu Vương cũng không bạc đãi con đâu.
Lữ Khánh Phân cười nói. Lữ Khánh Phân không hổ làm nhiều năm trong lĩnh vực kế hoạch hóa gia đình, rất nhanh thấy Vương Trạch Vinh đang do dự. Trong lòng Lữ Khánh Phân mặc dù lo lắng cho con gái nhưng biết không thể làm Vương Trạch Vinh không hài lòng. Bà ta thầm nghĩ con gái đã lên giường rồi, muốn chùi miệng rồi đi ư, không có cửa đâu.
Theo Lữ Khánh Phân nghĩ, con gái gả cho Vương Trạch Vinh là chuyện đương nhiên. Đương nhiên Lữ Khánh Phân đã sớm nhìn ra Vương Trạch Vinh có tình cảm rất sâu với con gái mình. Hôm nay Lữ Khánh Phân chỉ nhắc một chút mà thôi. Còn về phần bao giờ kết hôn thì bà ta không vội.
Thực ra Vương Trạch Vinh cũng có chút khó xử. Kết hôn với Lữ Hàm Yên, hắn rất vui. Không nói chuyện tình cảm của hai người mấy năm qua, chỉ riêng việc Lữ Hàm Yên biết quan tâm, chăm sóc đã khiến hắn rất yêu nàng. Nhưng trong lòng Vương Trạch Vinh thường xuyên hiện ra Tiểu Giang thì sao? Đây cũng là một vấn đề khó.
Không ai hiểu rõ hơn Vương Trạch Vinh về tầm quan trọng của Tiểu Giang đối với mình. Dù là tìm tin tức hay năng lực làm việc, đặc biệt là trong Đảng ủy Tiểu Giang luôn ủng hộ Vương Trạch Vinh. Những điều này khiến Tiểu Giang thành một người vô cùng quan trọng với Vương Trạch Vinh.
Quan trọng nhất chính là hắn biết rõ tình cảm của Tiểu Giang với mình.
Lúc rảnh rỗi Vương Trạch Vinh đã phân tích không biết chừng mình lấy Lữ Hàm Yên sẽ khiến Tiểu Giang thành đối thủ của mình. Điều này Vương Trạch Vinh không quá sợ, hắn sẽ lên chức rất nhanh, nên Tiểu Giang dù là đối thủ hay không cũng không sợ.
Quan trọng là trong tim Vương Trạch Vinh cũng có Tiểu Giang. Bỏ Tiểu Giang ư, Vương Trạch Vinh rất do dự.
Có khi Vương Trạch Vinh thầm mắng mình đã có Lữ Hàm Yên xinh đẹp dịu dàng còn nghĩ đến Tiểu Giang làm gì.
Lữ Khánh Phân nói như vậy khiến Vương Trạch Vinh một lần nữa cẩn thận tự hỏi vấn đề hôn nhân của mình. Đến địa vị này hắn phải mau chóng kết hôn mới được. Trong chốn quan trường người chưa kết hôn tức là chưa có sự ổn định về chính trị.
Trên giường, Vương Trạch Vinh ra sức tiến vào trong cơ thể Lữ Hàm Yên.
Hai người nhanh chóng quấn lấy nhau.
Lữ Hàm Yên không chỉ có cơ thể đẹp, đôi chân thon dài trắng nõn quấn lấy eo Vương Trạch Vinh, tiếng rên vang vọng trong phòng đầy dâm đãng.
Lữ Hàm Yên bình thường trông rất thuần khiết nhưng khi lên giường lại biến thành người khác. Sau khi được nếm thử qua chuyện nam nữ, nàng làm chuyện này với Vương Trạch Vinh rất thoáng. Chỉ cần Vương Trạch Vinh có ám chỉ, nàng sẽ dùng hết khả năng phối hợp.
Vương Trạch Vinh không nghĩ ra nên muốn mau chóng phát ra. Nhưng hắn càng nghĩ ra sớm thì càng thêm lợi hại. Lữ Hàm Yên bên dưới điên cuồng mà nhận những cú đánh sâu vào của Vương Trạch Vinh.
Hai người nhanh chóng trở nên điên cuồng.
...
Chui vào trong lòng Vương Trạch Vinh sau cơn mưa bão, Lữ Hàm Yên vuốt ve ngực hắn rồi nhẹ nhàng nói:
Bây giờ mình coi như người của Vương Trạch Vinh nhưng Hoàng Vĩ biết chuyện của mình. So sánh với Giang Anh Hà thậm chí là Tiền Vi Dân, hắn cũng không bằng. Hoàng Vĩ có thể nhìn ra được hai người đó mới là tay chân thân tín của Vương Trạch Vinh. Mà hắn chỉ là người mà Vương Trạch Vinh cần dùng mà thôi.
Thấy Vương Trạch Vinh có thể tiến thêm bước nữa, Hoàng Vĩ không thể ngồi chờ chết, hắn nhất định phải giữ chặt lấy cọng cỏ cứu mạng là Vương Trạch Vinh này. Chỉ có thể đi sát theo Vương Trạch Vinh thì hắn mới có đường ra của mình.
- Ngồi đi.
Thấy Hoàng Vĩ tươi cười lấy lòng đi tới, Vương Trạch Vinh chỉ vào sô pha mà nói.
Hoàng Vĩ cẩn thận ngồi nửa mông xuống ghế rồi nói:
- Bí thư Vương, tôi muốn báo cáo một chút công việc với ngài.
- Nói đi.
Vương Trạch Vinh ném cho Hoàng Vĩ một điếu thuốc rồi nói.
Hoàng Vĩ đã có chuẩn bị từ trước nên hắn lập tức nói ra các công việc do mình chủ trì, hơn nữa nói rất rõ ràng và rành mạch.
Vương Trạch Vinh phun ra một hơi thuốc. Thông qua làn khói, hắn quan sát quan khí của Hoàng Vĩ.
Quan khí của Hoàng Vĩ bây giờ đã thay đổi một chút so với trước. Quan khí bây giờ của hắn đã sửa rất nhiều, gần như toàn bộ lệch về phía Vương Trạch Vinh.
Chẳng lẽ nói hướng của quan khí cũng không ngừng thay đổi sao? Vấn đề này lần đầu tiên Vương Trạch Vinh thấy. Trước kia hắn thấy đều là quan khí nghiêng hẳn một bên và không thay đổi. Bây giờ thấy quan khí của Hoàng Vĩ xuất hiện tình huống như vậy, Vương Trạch Vinh liền có hiểu biết mới về quan khí.
Cẩn thận suy nghĩ, Vương Trạch Vinh liền nụ cười. Đây cũng là chuyện hiển nhiên, ai có thể đảm bảo thái độ của một người không bao giờ thay đổi.
Hoàng Vĩ đang báo cáo công việc rốt cuộc thấy nụ cười trên mặt Vương Trạch Vinh, trong lòng hắn liền trở nên kích động. Xem ra Vương Trạch Vinh đã ghi nhận công việc của mình. Chỉ cần Vương Trạch Vinh ghi nhận công việc của mình thì nói rằng mình đạt được thành tích. Nghĩ như vậy nên vẻ mặt Hoàng Vĩ càng trở nên cung kính.
Nghe Hoàng Vĩ báo cáo xong, Vương Trạch Vinh một lần nữa liệt Hoàng Vĩ vào người có thể sử dụng. Hắn cho rằng nếu muốn người trong chốn quan trường hoàn toàn trung thành với mình là không thể. Nếu thằng ranh này bây giờ ngã về mình thì nên dùng tốt. Dù nói như thế nào cũng có thể thấy Hoàng Vĩ đạt được một ít thành tích trong công việc.
- Công việc của Tiểu Hoàng đã đạt được thành tích. Sau này tôi sẽ trao trọng trách lớn hơn cho cậu.
Vừa nghe vậy, Hoàng Vĩ liền hút sâu một hơi thuốc, ánh mắt càng thêm kích động.