Quan Khí​

Chương 1093 : Kết thành đồng minh

Ngày đăng: 20:28 18/04/20


Tâm tình của Lão bí thư khá tốt khi nhìn thấy biểu hiện của Lô Ninh Quốc Vương Trạch Vinh đều rất hòa hợp. Lão bí thư cũng hi vọng kéo được một sự trợ giúp cho Lô Ninh Quốc, người khác thì không biết tình hình của Vương Trạch Vinh nhưng Lão bí thư thì lại rõ. Thực lực của Vương Trạch Vinh không chỉ có một chút bề ngoài như vậy, điều lão hi vọng nhất chính là Vương Trạch Vinh có thể ủng hộ Lô Ninh Quốc.



Bây giờ thấy hai người hòa hợp như vậy nên Lão bí thư rất là vui mừng.



- Ninh Quốc, Trạch Vinh còn là một cao thủ thái cực quyền, hôm nay tôi mời cậu ấy tới để dạy tôi đó, cậu cũng theo luyện cùng đi.



Thấy đã xong việc chính, Lão bí thư bảo Lô Ninh Quốc cùng đi học thái cực quyền.



Nghe thấy Lão bí thư nói như vậy, trong lòng Lô Ninh Quốc lại đang nghĩ rất nhiều chuyện. Nhìn Vương Trạch Vinh rực rỡ như ánh mặt trời, Lô Ninh Quốc nghĩ thầm, xem ra Vương Trạch Vinh và Lão bí thư không chỉ có quan hệ thượng cấp - hạ cấp bình thường! Nhớ tới những hồi ức tràn đầy tình cảm của Lão bí thư vừa rồi, Lô Ninh Quốc biết trong lòng Lão bí thư đã coi Vương Trạch Vinh là người thân tín từ lâu rồi.



Lô Ninh Quốc đúng là đoán trúng tâm tư của Lão bí thư. Từ sau khi thấy được tình hình cứu tế ở Thường Hồng, Lão bí thư đều biểu dương Vương Trạch Vinh trong các loại đại hội lớn, nhỏ. Nhìn Vương Trạch Vinh càng ngày càng trưởng thành, Lão bí thư có cảm giác đã đạt được thành tựu, Vương Trạch Vinh này cũng có thể nói là do một tay lão nâng đỡ, hơn nữa biểu hiện vẫn rất tốt, lại cực kỳ coi trọng mình, nhân tài như vậy cần phải trọng dụng tốt mới được.



Lần này Vương Trạch Vinh chủ động muốn đến thăm mình, Lão bí thư lại càng thêm hài lòng.



Đương nhiên, Lão bí thư không phải là một người không có tâm tư, Lô Ninh Quốc là người do một tay mình đề bạt, thế nhưng Lô Ninh Quốc này lại tỏ ra thế đơn lực bạc so với những người khác. Thời gian của mình không còn nhiều, nếu không tìm cho Lô Ninh Quốc một đồng minh mạnh thì mình lo rằng sau này khi lui xuống Lô Ninh Quốc sẽ bị chèn ép.



Nghĩ đến chuyện tìm đồng mình cho Lô Ninh Quốc thì người đầu tiên xuất hiện chính là Vương Trạch Vinh, cần bối cảnh có bối cảnh, muốn năng lực có năng lực. Nếu như hai người có thể đoàn kết chân thành thì lực lượng kết hợp này sẽ rất mạnh.



- Lão lãnh đạo, tôi nghe lời ngài.



- Ha ha, công tác của các cậu rất nhiều, khi nào rảnh rỗi hãy luyện thái cực quyền một chút thì sẽ có lợi cho thân thể. Đừng để vì sức khỏe mà phải rời khỏi cương vị công tác hiện giờ.



- Lão lãnh đạo nói rất đúng.



- Tới đây nào.



Lão bí thư đứng dậy nói với Vương Trạch Vinh.



Thực ra Lão bí thư đã có kỹ thuật cơ bản nên Vương Trạch Vinh dạy cũng rất nhẹ nhàng.



Lô Ninh Quốc nhìn Vương Trạch Vinh rất kiên nhẫn dạy Lão bí thư, vừa ở bên cạnh học tập vừa thầm nghĩ, hậu thuẫn lớn nhất của mình chính là Lão bí thư. Nếu như mình mất đi sự ủng hộ của Lão bí thư thì sự phát triển của mình chắc chắn sẽ gặp cản trở, cho nên mấu chốt là phải được Lão bí thư ủng hộ.



Bây giờ thấy Lão bí thư và Vương Trạch Vinh như vậy, lúc đầu trong lòng Lô Ninh Quốc có cảm giác ghen tị, giống như bị người ta cướp đi thứ yêu thích của mình. Càng ngẫm nghĩ tâm tình của hắn cũng bắt đầu bình ổn lại, giờ khi nhìn Vương Trạch Vinh thì hắn đã bớt đi cái tâm trí cao hơn người một bậc lúc trước rồi.



- Đây là một người mà nhất định mình phải kết minh!




Liếc nhìn Lô Ninh Quốc một cái, Vương Trạch Vinh mỉm cười nói:



- Đương nhiên, hiện giờ tôi vẫn chỉ là lý thuyết suông, so với thực tế chiến đấu của Lô ca thì còn kém rất xa, sau này xin Lô ca hãy trợ giúp nhiều hơn.



Vương Trạch Vinh thấy Lô Ninh Quốc đã chủ động đưa ra thiện ý liền lập tức tỏ thái độ của mình.



Lô Ninh Quốc rất vui mừng với câu trả lời này, mỉm cười nói:



- Cùng nhau học tập, lấy sở trường của người này bổ sung sở đoản của người kia.



Vương Trạch Vinh biết nếu mình đã không cùng đường với Chu Thế Khánh thì kết minh với Lô Ninh Quốc là một lựa chọn rất tốt, mà chuyện này thì đối với mình cũng không phải là một chuyện xấu.



Lão bí thư nhấp một ngụm trà, khẽ mỉm cười nói:



- Trạch Vinh, tôi tin tổ chức sẽ suy xét nghiêm túc tình hình của cậu. Ninh Quốc nói đúng, chỉ cần vận dụng lưỡi đao tốt thì cậu sẽ có cơ hội phát triển nhanh chóng.



Vương Trạch Vinh biết Lão bí thư đã có quyết định, nghiêm túc nói:



- Có lão đại ca như Ninh Quốc chỉ đạo thì tôi tin mình sẽ nhanh chóng trưởng thành.



Từ trong nhà Lão bí thư đi ra, Lô Ninh Quốc cầm chặt tay Vương Trạch Vinh nói:



- Hai chúng ta phải giao lưu nhiều hơn, sau khi cậu tới Nam Điền thì tôi sẽ nhanh chóng khởi động cơ chế hợp tác hai tỉnh, đến lúc đó chúng ta phái cán bộ tăng cường hỗ trợ, giao lưu lẫn nhau.



Vương Trạch Vinh cảm thấy Lô Ninh Quốc này quả nhiên có chí làm đại sự, cũng nói:



- Lô đại ca yên tâm, đến lúc đó không thể không phiền anh được, đi theo anh thì tôi sẽ bớt phải đi đường vòng.



Lô Ninh Quốc cười sảng khoái rồi bước lên xe của mình.



Nhìn chiếc xe của Lô Ninh Quốc lao vút đi, Vương Trạch Vinh tự đề tỉnh mình, hắn hiểu mình và bốn người còn lại trong ngũ kiệt vẫn còn có chênh lệch nhất định. Cần phải tăng cường thế lực của mình thêm nữa!



Sau khi Vương Trạch Vinh phát hiện chênh lệch, nghĩ đến vấn đề thực lực thì Vương Trạch Vinh tự biết mình không kém hơn so với đối phương. Những gì mình biểu hiện ra thì mọi người mới chỉ có thể nhìn được mặt ngoài, còn bên trong mình vẫn có rất nhiều nhân vật đứng sau lưng mà người ngoài không biết, đây mới là mấu chốt để mình có thể phát triển thêm một bước nữa.