Quan Khí​

Chương 1100 : Đều có hoạt động

Ngày đăng: 20:28 18/04/20


Ngay khi Vương Trạch Vinh đang liên lạc với người Cổ hệ, Tiền Minh Phú cũng không nghỉ ngơi mà hẹn Phó chủ tịch tỉnh Hà Quế Hỉ ra một nơi yên tĩnh dùng bữa. Hai người bọn họ là cùng một hệ.



Lãnh đạo Tỉnh Nam Điền coi như thấy được sự thần bí của Bí thư và chủ tịch tỉnh mới tới. Không ai tổ chức tiệc chào mừng mà chơi trò biến mất.



Tình huống như vậy hiếm khi xuất hiện ở Nam Điền. Ở tình hình bình thường thì chủ tịch tỉnh dù có ý kiến đến đâu cũng phải tỏ vẻ tôn trọng Bí thư, bây giờ lại xuất hiện tình hình này. Chủ tịch tỉnh trực tiếp tỏ vẻ không phục Bí thư tỉnh ủy, đây không phải việc tốt. Chẳng lẽ chủ tịch tỉnh có năng lực quá mạnh nên không thèm để ý tới Bí thư.



Khác hai người kia, Phó bí thư Tỉnh ủy Nam Điền - Tất Trí Vân cũng đang hẹn Phó chủ tịch tỉnh phái bản địa đến một khu nghỉ dưỡng sang sang. Lần này Nam Điền xảy ra chuyện thì Tất Trí Vân có lợi nhất.



Tất Trí Vân vốn là Phó chủ tịch thường trực, y không những không liên quan mà còn lên chức thành Phó bí thư Tỉnh ủy, y coi như thành nhân vật dẫn đầu phái bản địa.



Tất Trí Vân biết mình có thể lên chức chủ yếu do mình là người dân tộc thiểu số. Quốc gia hơi nghiêng về phương diện này.



Tất Trí Vân biết không nhiều tình hình trên Bắc Kinh, chỉ là biết Vương Trạch Vinh và Tiền Minh Phú có tranh đấu vì chức Bí thư tỉnh ủy Nam Điền. Cuối cùng người thắng là Vương Trạch Vinh.



Bây giờ thấy Tiền Minh Phú rất khó chịu với Vương Trạch Vinh, Tất Trí Vân biết điều này có lợi cho phái bản địa. Hai lãnh đạo cao nhất tỉnh từ Bắc Kinh tới không hòa hợp với nhau, như vậy mình có thể lấy được đường sống từ trong này.



- Lão Trần, anh thấy sao về bộ máy bây giờ?



Hai người từng là bạn học ở trường Đảng trung ương, quan hệ khá thân thiết. Lần này Trần Tường Việt cũng có lợi, từ Phó chủ tịch tỉnh thành Thường vụ tỉnh ủy, Phó chủ tịch tỉnh.



Trần Tường Việt tiếp xúc nhỏ hơn Tất Trí Vân, cũng không biết Vương Trạch Vinh và Tiền Minh Phú đang hoạt động nên lắc đầu nói:



- Lão Tất, xuất hiện tình hình này khiến công tác của Nam Điền sau đây khó triển khai.



Trần Tường Việt chủ yếu nghĩ tới sự phát triển sau đây. Y vẫn cho rằng Nam Điền muốn phát triển thì cần bộ máy đoàn kết. Bây giờ thấy bộ máy mới chưa hoạt động đã tỏ vẻ ngầm đấu đá nên tâm trạng rất không tốt.



Tất Trí Vân cười nói:



- Anh chẳng lẽ không thấy bọn họ tranh đấu sao? Phải biết rằng đều là người của gia tộc mạnh, chỗ dựa rất mạnh. Tình hình hôm nay anh cũng thấy là Tiền Minh Phú cố ý làm như vậy, mục đích chính là tỏ lực lượng của mình với mọi người.



Trần Tường Việt thở dài một tiếng rồi nói:




Hai người sau khi thông qua Trịnh lão gia tử gặp nhau, lần này gặp thì thân thiết hơn nhiều.



- Bí thư Vương, chào mừng Bí thư tới Nam Điền.



Lê Chí Hải vừa cười vừa nói.



Vương Trạch Vinh bắt tay Lê Chí Hải rồi nói:



- Trong công tác sau đây còn cần anh ủng hộ. Hai người vừa đi vừa nói chuyện, Lê Chí Hải hỏi:



- Đi gặp ai vậy?



Vương Trạch Vinh cũng không cần giấu nên gật đầu nói:



- Bí thư Cổ rất nhiệt tình.



Lê Chí Hải nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy liền cười cười một tiếng:



- Được Bí thư Cổ ủng hộ thì công tác của anh sau đây dễ hơn nhiều.



- Tình hình Nam Điền rất phức tạp, tôi thấy ảnh hưởng của cán bộ thế lực bản địa có ảnh hưởng lớn đối với Tỉnh ủy.



Vương Trạch Vinh coi như hiểu một chút về các Tỉnh ủy, nói chuyện cũng lộ sự lo lắng. Đối với Vương Trạch Vinh mà nói, hắn đến Nam Điền có nhiệm vụ quan trọng nhất đó là thực thi chỉ thị của tư về phát triển phía tây. Bây giờ mặc dù có vài người nhưng muốn phát triển cả tỉnh thì rất khó khăn.



Làm Vương Trạch Vinh đau đầu là Tiền Minh Phú. Tên này lộ rõ vẻ không nghe lời mình, Sau đây nên làm như thế nào với công tác bên chính quyền,



- Bí thư Vương, trong cán bộ phái bản địa có không ít người một long muôn phát triển. Tin rằng Tỉnh ủy có quyết tâm thì các cán bộ sẽ đoàn kết xung quanh Tỉnh ủy.



Lê Chí Hải nói vậy làm Vương Trạch Vinh vui vẻ. Lê Chí Hải làm ở Nam Điền nhiều năm nên nghiên cứu sâu về Nam Điền. Lê Chí Hải nói như vậy tức là thế lực bản địa không như người nói.