Quan Khí​

Chương 104 : Thái độ không ngừng chuyển biến

Ngày đăng: 20:08 18/04/20


Trạch Vinh cũng không biết chuyện cấp trên. Từ sau khi biết chuyện tỉnh ủy điều tra thì hắn có quá nhiều chuyện cần làm. Ở xã Hoàn Thành còn có mấy thôn có thu nhập không được cao, công tác thu hút đầu tư vẫn còn là công tác trọng điểm. Cũng may xã Hoàn Thành ngoại trừ có thể khai thác du lịch thì khoáng sản cũng hết sức phong phú, không ít xí nghiệp đã bàn bạc đến việc khai phá tại xã. Trong các cuộc đàm phán thì Vương Trạch Vinh vẫn luôn luôn quan niệm một điều, đó chính là Hợp tác xã phải lấy danh nghĩa tập thể để tham gia cổ phần xí nghiệp, chỉ có như vậy, thu nhập của thôn dân mới có thể được nâng cao. Vương Trạch Vinh biết, nếu thu nhập của thôn dân mà không được cải thiện rõ ràng thì có nói bất cứ cái gì cũng đều là giả.



- Trạch Vinh, xem ra anh lại sắp lên chức rồi!



Tiểu Giang bây giờ không hề gọi là Vương ca nữa mà đổi thành Trạch Vinh.



Trong thời gian này, ngày nào Tiểu Giang cũng nghe được chuyện Vương Trạch Vinh sắp thăng quan, tâm trạng của nàng cũng hết sức vui, hôm nay thật sự là không nhịn được nên lén tới gặp Vương Trạch Vinh.



- Đều là đồn đại mà thôi, không nên quan tâm.



Vương Trạch Vinh đang ngồi trên ghế salon đọc tin tức. Gần đây hắn thường chỉ đến nhà Lữ Hàm Yên ăn cơm, sợ nhiều người nhìn thấy thì ảnh hưởng tới công việc. Lữ Hàm Yên cũng hiểu được ý nghĩ của hắn.



Trong thời gian này, đài truyền hình tỉnh không ngừng đưa tin về chuyện Phó Kiến Quân, ngay cả bên phát thanh cũng truyền tin. Thôn dân ở xã Hoàn Thành thấy trong xã có một Phó Kiến Quân như vậy đều rất kính nể. Mọi người đều được giải thích về những chuyện tốt mà Phó Kiến Quân đã làm. Đương nhiên rồi, việc này có thể lên trung ương thì về phương diện nào đó có thể coi như là một chiến tích của xã Hoàn Thành.



Tiểu Giang hôm nay mặc rất là đẹp. Từ sau khi làm chuyện đó với Vương Trạch Vinh, nàng lại càng để tâm tới Vương Trạch Vinh, cũng biết đây là thời kỳ mấu chốt của Vương Trạch Vinh, cho nên thường né tránh đến phòng Vương Trạch Vinh.



Sau khi xem xong tin tức, Vương Trạch Vinh nói:



- Hôm qua trưởng ban Tuyên giáo thị ủy Lật Tuấn Tường có gọi điện thoại nói cho anh biết, chắc là anh sẽ được đi học khóa học Thanh niên xuất sắc của tỉnh ủy, thời gian học tập là ba tháng.



- Hả! Thật tốt quá.



Tiểu Giang kích động nhảy dựng lên, đối với nàng thì đây là một tin cực tốt, nếu như Vương Trạch Vinh thật sự có thể tham gia khóa học Thanh niên xuất sắc của tỉnh ủy, không cần nghĩ cũng biết Vương Trạch Vinh sẽ có tiến bộ.



Trong cơn sung sướng đó, Tiểu Giang nhảy tới ôm Vương Trạch Vinh hôn chụt một cái.



Thấy Tiểu Giang kích động như thế, tâm trạng Vương Trạch Vinh cũng rất vui.



Hai người nhanh chóng trao nhau một nụ hôn nồng nhiệt.
- Mời bí thư Vương uống trà.



Sau khi dùng tay ra dấu cảm ơn, Vương Trạch Vinh ngồi tại chỗ lặng lẽ đợi nghe Trịnh Chí Minh nói.



- A, không cần khẩn trương như vậy, không phải là chuyện công mà chỉ là tìm cậu để tâm sự thôi.



Đưa cho Vương Trạch Vinh một điếu thuốc, tự châm cho mình xong, Trịnh Chí Minh mỉm cười nói:



- Lần này cậu có cơ hội lên tỉnh học tập chứng tỏ cậu đã có thành tích trong công việc, tôi vẫn luôn xem trọng cậu, phỏng chừng sau khi học tập xong sẽ có thêm trọng trách cho cậu chọn.



- Cảm ơn tổ chức đã bồi dưỡng.



Vương Trạch Vinh nói.



- Việc này chủ yếu cũng là cố gắng của bản thân cậu nên mới có kết quả đó. Tiểu Vương này, đã lâu rồi chúng ta không gặp gỡ nhỉ, trước khi đi tìm một lúc tụ tập được không?



Trịnh Chí Minh đột nhiên có chuyển biến lớn như vậy, Vương Trạch Vinh trong lúc nhất thời cũng không rõ vì sao hắn lại như vậy, vội vàng nói:



- Chỉ cần là lãnh đạo cho gọi, bất cứ lúc nào tôi cũng sẽ tới.



- Ha ha, tiểu tử này.



Trịnh Chí Minh cười to.



Kỳ thực Trịnh Chí Minh cũng coi như nhìn rõ ràng rồi, Cố Hồng Quân sở dĩ có thể nắm được Vương Trạch Vinh, điểm trọng yếu chính là do thái độ sáng nắng chiều mưa của mình với Vương Trạch Vinh. Tên Vương Trạch Vinh này thoạt nhìn hẳn là có hậu thuẫn mạnh, cho dù Cố Hồng Quân cũng không nhất định có thể nắm được trong tay, nếu là như vậy, vì sao không thay đổi thủ đoạn một chút, sau này cứ tiếp tục giao hảo với Vương Trạch Vinh, ít nhất thì hắn sẽ không nghiêng hẳn về bên Cố Hồng Quân.



Trịnh Chí Minh đã xác định được thái độ nên hai người trò chuyện rất hòa hợp.