Quan Khí
Chương 105 : Cố Hồng Quân bị ung thư
Ngày đăng: 20:08 18/04/20
Cuối năm rồi, đủ mọi chuyện đều xuất hiện, Vương Trạch Vinh hiện giờ đang chuẩn bị đi học.
Sau khi nói qua với Tôn Kế Mẫn, Vương Trạch Vinh tạm thời giao công việc Đảng ủy cho Tôn Kế Mẫn.
Tôn Kế Mẫn là một người rất thông minh, hắn biết sau lần đi học tập này thì Vương Trạch Vinh nhất định sẽ không trở lại xã, có lẽ sẽ thăng quan, cho nên Vương Trạch Vinh giao công việc đảng ủy xã lại cho hắn tức là bày tỏ sự tin tưởng, đồng thời cũng báo hiệu mình có khả năng lên cao thêm một tầng nữa, làm việc càng chăm chú hơn.
- Trạch Vinh, có chuyện lớn xảy ra rồi!
Tiểu Giang hấp tấp đi vào, vừa thấy Vương Trạch Vinh liền lớn tiếng nói.
- Trong phòng làm việc phải gọi là bí thư Vương, không nên xưng hô loạn.
Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói. Ánh mắt hướng ra ngoài nhìn một chút, gọi mình là Vương ca còn được, gọi Trạch Vinh thì... Đây là tại phòng làm việc mà!
- Biết rồi, lần sau nhất định chú ý.
Tiểu Giang dịu dàng nói, do không chú ý liền nhỡ mồm, nàng cũng cảm thấy không ổn. Nói xong lời này lại khẽ nói:
- Bí thư Vương, trên huyện xảy ra chuyện lớn rồi.
- Chuyện lớn gì mà khiến em kinh ngạc thế.
Vương Trạch Vinh rất ít khi nhìn thấy vẻ mặt này của Tiểu Giang.
- Thật sự là có đại sự xảy ra, bí thư Cố bị ung thư rồi.
Giang Anh Hà khẽ nói.
- Gì cơ?
Hai mắt Vương Trạch Vinh cũng trợn trừng lên. Tin tức này thật kinh người.
- Ngày hôm qua bí thư Cố cảm thấy dạ dày đau đớn, khi đến bệnh viện kiểm tra thì phát hiện lão bị ung thư rồi.
Tiểu Giang nhỏ giọng.
Vương Trạch Vinh không tin nói:
- Lần trước anh thấy lão vẫn còn tốt, sao có thể bị ung thư dạ dày chứ!
- Tin này chính xác trăm phần trăm, là do một người chị em của em làm ở trên bệnh viện huyện nói. Lúc chị ấy đưa ga trải giường thì nhìn thấy, bệnh viện còn chưa truyền ra.
Vương Trạch Vinh cũng thật không ngờ Tiểu Giang lại nghĩ nhiều như vậy, hắn chỉ cảm thấy tình cảm của mình hiện giờ xuất hiện vấn đề. Một bên là Lữ Hàm Yên, một bên là Giang Anh Hà, hai người phụ nữ đều cùng xảy ra quan hệ với mình, sau này biết đối xử với các nàng như thế nào đây? Trong bất cứ trường hợp nào đều cũng làm tổn thương tới người kia, thật đau đầu!
Vừa vào trong nhà Lữ Hàm Yên thì một cơn ấm áp ập vào người, ở chính giữa cái bàn có đặt một nồi lẩu nhỏ, thức ăn trong nồi đang sôi sùng sục, tỏa khói ngun ngút.
- Tiểu Vương tới đây, mau ngồi xuống ăn cơm, chờ cháu cũng được một lúc rồi.
Lữ Khánh Phân lớn tiếng nói.
Thấy Vương Trạch Vinh đến, bà cũng rất cao hứng. Bây giờ Lữ Khánh Phân càng nhìn Vương Trạch Vinh càng thích, mình thật sự tìm được một con rể rồi. Mỗi ngày sau khi đi làm, chung quanh có không ít người xúm vào lấy lòng mình. Loại cảm giác này khiến bà rất thích hưởng thụ, sở dĩ có được những điều này đều nhờ con rể tương lai mang đến. Bây giờ còn một điều duy nhất không hài lòng chính là Vương Trạch Vinh vẫn chưa đi đăng ký kết hôn với con gái của mình. Việc này gần đây làm cho bà tức đến sùi bọt mép!
- Trạch Vinh, mau rửa tay rồi ăn cơm.
Lữ Hàm Yên mỉm cười nhìn về phía Vương Trạch Vinh, hôm nay sau khi biết được mình được lên huyện làm chủ nhiệm văn phòng Liên đoàn phụ nữ, tâm tình nàng rất là tốt. Mặc dù lên huyện tức là sẽ phải tách xa với mẹ mình, nhưng hai nơi cũng không tính là xa, lên huyện cũng coi như chính thức được vào thành phố rồi. Nơi này tốt hơn nhiều so với xã Hoàn Thành, đương nhiên rồi, chủ yếu chính là bước tiếp theo của Vương Trạch Vinh hình như cũng không phải về xã Hoàn Thành nữa.
- Tiểu Vương, chờ sau khi cháu học tập trở về thì chắc sẽ lên phó chủ tịch huyện, đến lúc đó hãy nghĩ cách điều cô lên huyện nhé, khi đó cả nhà chúng ta sẽ được đoàn tụ!
Thấy Vương Trạch Vinh ăn được vài thứ, Lữ Khánh Phân vừa cười vừa nói.
Vương Trạch Vinh nói:
- Bây giờ còn khó mà nói, phải chờ cháu học xong trở về mới biết được.
- Có gì mà khó nói, bây giờ tất cả người trong huyện đều biết cháu sẽ thăng quan, mọi người nói, sau khi cháu về thì ít nhất cũng phải là một phó chủ tịch huyện.
Lữ Khánh Phân cười nói.
- Trạch Vinh, em chưa từng làm chánh văn phòng, bây giờ có hơi lo lắng.
Lữ Hàm Yên lo lắng nói.
Mỉm cười, Vương Trạch Vinh nói:
- Không có gì, em thông minh như vậy, cứ học tập một thời gian là sẽ được.
Lữ Khánh Phân nói:
- Làm trên huyện thì sao chứ, không phải chỉ là một chánh văn phòng thôi sao, nếu được thì mẹ cũng có thể làm dễ dàng.
Lữ Hàm Yên nhìn thoáng qua Vương Trạch Vinh, khẽ mỉm cười, người mẹ này của mình cũng không phải đam mê quyền lực một cách bình thường!