Quan Khí​

Chương 1149 : Dụng ý của Tư Mã Tú

Ngày đăng: 20:29 18/04/20


Chắc là hai vợ chồng Tiền Minh Phú không ngờ Vương Trạch Vinh lại dẫn Uông Kiều theo nên trông như chưa chuẩn bị tâm lý. Nhìn Vương Trạch Vinh và Uông Kiều, Tiền Minh Phú và Tư Mã Tú quay sang liếc nhìn nhau, giờ bọn họ cũng không rõ quan hệ giữa Vương Trạch Vinh với Uông Kiều nông sâu ra sao.



- Uông Kiều, viện nghiên cứu quốc vụ viện các cô giờ đã nghiên cứu tới Nam Điền rồi à.



Tư Mã Tú mở miệng hỏi thăm dò.



Tư Mã Tú hỏi như vậy đúng là có chút tâm cơ. Vương Trạch Vinh đương nhiên là nghe ra, con mụ này đang muốn thăm dò qua Uông Kiều về quan hệ với mình. Nâng chén rượu lên chạm với Tiền Minh Phú một cái, Vương Trạch Vinh giả như không nghe thấy.



Uông Kiều hiện là phó chánh văn phòng nghiên cứu kinh tế vĩ mô thuộc viện nghiên cứu chính sách của Quốc vụ viện, nhìn thấy cũng nhiều chuyện nên đương nhiên hiểu được ý của Tư Mã Tú, mỉm cười nói:



- Tư Mã Tú, tổng công đoàn (Trung Quốc có Tổng công đoàn thì nước ta có Tổng liên đoàn lao động Việt Nam) bên các cô cũng phải nghiên cứu công tác toàn quốc thì sao chúng tôi lại không thể nghiên cứu chuyện Nam Điền. Cô cũng biết đó, hiện giờ Nam Điền đang hợp tác với khu vực sông Mê Kông, đây cũng không phải là một chuyện nhỏ mà nó có ảnh hưởng quan trọng tới việc vận hành kinh tế cả nước, chúng tôi sao có thể không nghiên cứu việc này được!



Uông Kiều trả lời rất hợp lý, Vương Trạch Vinh giơ chén nói với Uông Kiều:



- Hôm nay tới chỗ các cô làm phiền rồi, giờ chén này tôi mời cô, tôi xin cạn còn cô thì tùy ý.



Nói xong lời này, Vương Trạch Vinh uống sạch chén rượu. Dù biết tửu lượng của Vương Trạch Vinh rất tốt nhưng Uông Kiều vẫn lộ ra ánh mắt quan tâm:



- Anh đã giúp Tiểu Phỉ, Uông gia nhà chúng tôi thiếu nhân tình của anh, chút chuyện này tôi nên giúp anh mà.



Uông Kiều cười nói.



Nghe hai người nói chuyện, Tư Mã Tú nhìn thoáng qua Tiền Minh Phú, cả hai đều cảm thấy Vương Trạch Vinh và Uông Kiều tung hứng như giải thích nghi hoặc vậy.



- Bí thư Vương, lần này tới Bắc Kinh tôi đã liên hệ một ít về chuyện Nam Điền, dựa theo yêu cầu của ngài, cán bộ Nam Điền phải hợp tác đa phương, tăng cường bồi dưỡng. Lần này tôi đã nói chuyện với bí thư Chu Thế Khánh bên Sơn Thành rồi, bí thư Chu rất ủng hộ sự phát triển của Nam Điền và cũng đồng ý tăng cường hợp tác với Nam Điền.


Nói xong liền chìa tay về phía Vương Trạch Vinh.



Vương Trạch Vinh đột nhiên có một ý nghĩ, mình chưa hề có vấn đề gì với bốn người còn lại trong ngũ kiệt, vậy mà với tình hình vừa rồi thì Chu Thế Khánh đã có thái độ rõ ràng, đó là không có ý đi cùng đường với mình. Hôm nay Tiền Minh Phú tổ chức bữa tiệc này chắc là chủ yếu muốn mượn hắn để gây áp lực với mình đây.



Thực kỳ lạ, Chu Thế Khánh hẳn là phải biết thế lực sau lưng mình, chẳng lẽ hắn liều mạng đắc tội với thế lực phía sau của mình chỉ vì không đi cùng đường hay sao?



Tuy rằng đầu vẫn đang phân tích nhưng Vương Trạch Vinh vẫn đưa tay ra nắm tay Chu Thế Khánh nói:



- Từ lâu muốn báo cáo công tác với bí thư Chu mà chưa có cơ hội, hôm nay rốt cuộc đã được gặp bí thư Chu rồi, bữa cơm tối nay coi như không uổng công!



Tư Mã Tú vẫn luôn quan sát biểu tình của Vương Trạch Vinh nhưng không nhìn ra điểm nào khác lạ, điều này làm cho Tư Mã Tú rất khó chịu. Cho đến hiện giờ nàng vẫn cho rằng chuyện của Chu Huệ là do Vương Trạch Vinh gây ra, nếu không phải Tư Mã Hồng đã dặn không cho đối nghịch với Vương Trạch Vinh thì nàng đã sớm muốn vận dụng lực lượng sau lưng để xử Vương Trạch Vinh rồi.



Vương Trạch Vinh có không ít lực lượng sau lưng nhưng Tư Mã Tú cũng biết rằng ở Bắc Kinh này nước quá sâu, người có lực lượng quá nhiều, mà nhiều người cộng lại thì không sợ Vương Trạch Vinh kia.



Lúc này Uông Kiều cũng nhìn ra vấn đề, nàng là người cực kỳ thông minh, hơn nữa nàng đứng ở góc độ khác biệt nên hiểu rõ tình hình ở Bắc Kinh hơn Vương Trạch Vinh.



Sau khi thấy được thái độ của Chu Thế Khánh, nàng biết hiện nay thế hệ con cháu danh gia vọng tộc đang cạnh tranh với người xuất thân tầm thường. Tuy rằng quốc gia vẫn đề xướng một xã hội bình đằng hài hòa giữa người với người, nhưng thế hệ con cháu danh gia vọng tộc không dễ dàng mất đi cảm giác ưu việt tài trí hơn người, và theo một cách tự nhiên thì những người này sẽ dần dần kết hợp lại một chỗ. Vương Trạch Vinh cũng tốt, Lô Ninh Quốc cũng tốt, Lý Kiền Ý cũng tốt, đa số người như bọn họ đều xuất thân tầm thường, sự đối lập giữa hai bên cũng không phải muốn hóa giải là có thể hóa giải!



Chắc hẳn là Tư Mã Tú cũng đã nhìn ra điểm này nên khi thấy Vương Trạch Vinh và Lô Ninh Quốc cùng Lý Kiền Ý hợp tác thì nàng liền kéo nhóm con cháu danh gia vọng tộc đối nghịch với Vương Trạch Vinh!



Tuy nói có một bộ phận con cháu danh gia vọng tộc đang giao hảo với Vương Trạch Vinh, cũng đứng về phe Vương Trạch Vinh nhưng vẫn còn một số người không hi vọng dạng xuất thân tầm thường như Vương Trạch Vinh lại đè đầu cưỡi cổ bọn họ. Làm sao bây giờ?



Uông Kiều cảm thấy mình ngoại trừ việc nhắc nhở Vương Trạch Vinh thì còn muốn âm thầm làm một số công tác cho Vương Trạch Vinh, cố hết sức hóa giải phần nào đối lập. Nhìn thoáng qua Tư Mã Tú đang đắc ý, Uông Kiều đột nhiên cảm thấy ghê tởm người phụ nữ này.



Tuy hiện giờ Vương Trạch Vinh không lý giải được sâu như Uông Kiều nhưng sau khi hiểu rõ dụng ý của đám người Tiền Minh Phú thì biểu hiện của hắn càng thêm cung kính.