Quan Khí​

Chương 1151 : Sát khí trong quan khí

Ngày đăng: 20:29 18/04/20


Bữa cơm hôm nay thực sự là đặc biệt, hai ủy viên bộ chính trị, một con dâu tổng bí thư Lâm, một con gái của Ủy viên trưởng Ủy ban Thường vụ Đại hội đại biểu Nhân dân toàn quốc, lại còn có bí thư tỉnh ủy và chủ tịch một tỉnh nữa. Nghĩ đến đây, Vương Trạch Vinh cũng phải thầm than bữa cơm này quá cao cấp, nói thật, Vương Trạch Vinh chưa từng ăn cơm với nhân vật cao cấp như vậy ở bên ngoài, đương nhiên thân thích thì không tính vào.



Các thứ trên bàn nhanh chóng dọn xong, tất cả mọi người ngồi trong phòng không nhúc nhích, Lý Kiền Ý tới thì nói gì cũng phải nghênh đón một chút. Chẳng qua không có ai đứng dậy.



Vừa rồi khi Chu Thế Khánh đến thì đoán rằng là cố ý xuất hiện như vậy cho nên không có ai đi nghênh đón. Giờ thì khác, Lý Kiền Ý tới là việc mọi người đều biết, nếu không nghênh đón thì không thể nào nói nổi.



Việc này cũng dễ hiểu, khi mọi người đến đây đều bí ẩn, người bình thường cũng không biết bọn họ đến chỗ này. Nếu như chạy ra nghênh đón mà để cho người nào đó trông thấy thì lại thành chuyện lớn rồi, ngồi ở đây cũng là một loại nghênh đón. Tuy nói mọi người không đi nhưng đều phái thư ký của mình ra ngoài nên cũng coi như là dẫn đường.



- Thôi vậy, cứ như vậy đi!



Chu Thế Khánh nói. Cũng biết hắn nói về chuyện nghênh đón nên mọi người cũng không hề có ý kiến bất đồng. Một lúc sau, Lý Kiền Ý từ ngoài bước vào trong tiếng cười vang.



Vừa vào cửa, Lý Kiền Ý liền cười nói với Chu Thế Khánh:



- Lão Chu, cuối cùng cũng đến ăn nhờ lão một bữa cơm, thật không dễ dàng gì!



Câu nói vui đùa này khiến mọi người đều vui lên, Chu Thế Khánh cũng cười ha hả nói:



- Lão Lý đến đây, mau ngồi xuống, khoan hãy nói, bữa cơm hôm nay không phải tôi trả tiền mà là do đồng chí Tiền Minh Phú đó!



- Ha ha, xem ra các đồng chí ở Nam Điền rất nhiệt tình, vậy thì phải ăn chùa tỉnh Nam Điền một bữa cơm mới được!



Lý Kiền Ý cũng không có nhìn về phía Tiền Minh Phú mà đưa tay về phía Vương Trạch Vinh nói:



- Quấy rầy rồi!




Đến ngày hôm nay Vương Trạch Vinh mới phát hiện quan khí lại có sát khí mạnh như vậy, chẳng trách mà nhiều lúc chỉ cần lãnh đạo nói một câu đã khiến cho thuộc hạ sợ tới mức tinh thần thất thường, chắc hẳn là do sát khí ẩn sâu trong quan khí gây nên. Trước kia mình chưa đủ "trình" nên mới không rõ nhưng giờ thấy hai ủy viên bộ chính trị thì mới hiểu thế nào là uy lực!



- Đồng chí Vương Trạch Vinh, sắp tới chúng ta sẽ triển khai hợp tác, đồng chí Tiền Minh Phú định cho một số cán bộ bên ủy ban nhân dân tới thành phố Sơn Thành giao lưu. Tôi lo rằng sau khi giao lưu thì những cán bộ này không có không gian để phát triển, hiện nay cũng có một số tỉnh thực hiện giai đoạn cán bộ nhưng đáng tiếc đây là một hành vi bài trừ đối nghịch, không biết Nam Điền có quy định gì để thực hiện điều này không?



Lời này ẩn chứa sát khí rất cao!



Chu Thế Khánh vừa nói như vậy thì quan khí mang theo sát khí của hắn lại đánh về phía Vương Trạch Vinh. Vương Trạch Vinh biết lời này có hai tầng ý tứ, một tầng đó là việc Tiền Minh Phú điều cán bộ tới thành phố Sơn Thành, một tầng khác là những người này sau khi trở về xin Chu Thế Khánh một lời hứa hẹn đó là được đặt vào vị trí trọng yếu, nói trắng ra là bồi dưỡng đội ngũ cho Tiền Minh Phú. Đương nhiên trong này cũng có ý cảnh cáo mình mượn việc này bài trừ những người không vừa ý. Đây là một loại thăm dò!



Vương Trạch Vinh đang muốn trả lời thì Lý Kiền Ý cười ha ha nói:



- Lão Chu, việc này thì lão không đúng rồi, chúng ta trợ giúp Nam Điền thì không thể có bất cứ điều kiện nào mới được, cần phải tin tưởng tỉnh ủy Nam Điền có năng lực suy xét toàn diện. Việc tuyển dụng cán bộ thì tốt nhất là chúng ta nên tôn trọng ý của tỉnh ủy Nam Điền, không nên áp đặt ý của chúng ta vào bọn họ!



Theo lời nói, sát khí hùng mạnh của Chu Thế Khánh lại bị quan khí của Lý Kiền Ý hóa giải.



Mặt đầy nghiêm túc, Vương Trạch Vinh nhìn về phía hai người rồi lại nhìn Tiền Minh Phú nói:



- Xin hai vị lãnh đạo yên tâm, tất cả đều cần phải có thường vụ tỉnh ủy nghiên cứu, Nam Điền không phải là địa phương thiếu tính dân chủ, chúng tôi luôn lấy ý kiến của tập thể làm chuẩn. Về việc sử dụng cán bộ thì chúng tôi lấy năng lực làm trọng, quyết không dùng người không khách quan, chỉ cần là nhân tài thì nhất định sẽ có đất dụng võ. Trong chuyện này thì đồng chí Minh Phú có chung quan điểm với tôi, Minh Phú, đồng chí nói có đúng hay không?



Vương Trạch Vinh nói như vậy thì Tiền Minh Phú đương nhiên không có khả năng nói không đồng ý, đành phải gật đầu nói:



- Việc này tỉnh ủy chúng tôi đã nghiên cứu qua, Vương Trạch Vinh nói đúng, bài trừ đối nghịch thì lại càng không phải nói đến.



Lúc này Vương Trạch Vinh cũng dùng quan khí phóng tới người Tiền Minh Phú để uy hiếp, áp chế nên khiến cho ngay cả chính Tiền Minh Phú cũng không nghĩ tới mình sẽ nói như vậy.