Quan Khí​

Chương 1171 : Nhiệt liệt chào mừng

Ngày đăng: 20:29 18/04/20


Máy bay hạ cánh, Vương Trạch Vinh từ máy bay đi xuống. Vương Trạch Vinh vừa xuống máy bay thì một cơn nóng đập vào mặt, ở đây nóng hơn Xuân Thành.



Vương Trạch Vinh ngẩng đầu thì thấy có nhiều người đến chào đón.



Lần này chỉ là do H mời đến thăm quan, Vương Trạch Vinh đến chính là đi trước Tổng bí thư, lần này hai bên có một số hạng mục phải xác định.



H chuyên môn mời Vương Trạch Vinh, hy vọng hắn có thể đến thăm quan. Mấy năm nay theo quan hệ hai nước bình thường hóa, cũng thi thoảng có Lãnh đạo trung ương Trung Quốc tới nước V. Chẳng qua Vương Trạch Vinh là Bí thư tỉnh ủy đầu tiên tới. Vì lần này nên Tỉnh ủy Nam Điền đã xin chỉ thị Trung ương và được phê chuẩn.



Vương Trạch Vinh thấy Bí thư H Lâm Bá Gia cười cười đứng đầu tiên.



Vương Trạch Vinh bắt tay Lâm Bá Gia, hai người thông qua phiên dịch chào nhau. Lâm Bá Gia giới thiệu Vương Trạch Vinh về các nhân viên bộ máy thành ủy.



Bởi vì chức vụ nhân viên hai bên khác nhau không nhiều, Vương Trạch Vinh cũng dễ dàng biết đây là H đón tiếp với quy cách cao nhất. Mặc dù không phải cấp quốc gia nhưng do Bí thư thành ủy, Ủy viên Bộ Chính trị đến đón.



Sau khi gặp mặt lãnh đạo H, chỉ thấy một cô gái rất đẹp ôm bó hoa đưa cho Vương Trạch Vinh.



Khi Vương Trạch Vinh ôm hoa, cô gái cũng đi lên ôm Vương Trạch Vinh.



Ôm người phụ nữ, Vương Trạch Vinh thầm khen đúng là cơ thể tuyệt đẹp.



Lâm Bá Gia thầm nghĩ Vương Trạch Vinh đúng là yêu thích phụ nữ.



Ngồi trong xe chống đạn, Vương Trạch Vinh đến trụ sở Thành ủy.



Nơi này rất nóng, Vương Trạch Vinh rửa mặt đi ra, thư ký Phan Bằng Trình bưng cốc trà lạnh lên và cười nói.



- Bí thư Vương, nước V đúng là nhiệt tình. Ngài có thể nhân viên phục vụ trong khách sạn đều là các cô gái xinh đẹp.



Vương Trạch Vinh nghe thế liền cười nói:



- Cậu đó, cái khác không quan sát mà chỉ quan sát việc này. Tôi thấy cậu đã lớn rồi, mau tìm bạn gái đi.



Phan Bằng Trình có chút xấu hổ nói:



- Tôi nói thật mà. Chưa từng có nhân viên phục vụ ở đâu đẹp như vậy. Ngài thấy là biết mà.




Hai người nói chuyện thì trên sân khấu đã bắt đầu biểu diễn.



Nội dung chính là người đẹp biểu diễn, người xem bị thu hút rất tốt. Vương Trạch Vinh thi thoảng cũng vỗ tay tỏ vẻ thích.



Nhìn các nữ quân nhân, Vương Trạch Vinh đột nhiên nghĩ đến trận chiến du kích nhiều năm trước. Nghe nói lúc ấy đối phương trên mỗi một đỉnh núi đều để một nữ binh sĩ. Đây là lo nam binh sĩ không giữ được trận địa. Qua đó có thể thấy mạng của nữ binh sĩ.



Rốt cuộc có việc này không? Vương Trạch Vinh chỉ là xem sách mà thấy như vậy, cũng không thể xác định là thật hay không? Nếu như là vậy thì đúng là đáng thương cho nữ binh sĩ.



Vừa xem biểu diễn, Vương Trạch Vinh đang suy nghĩ rất xa. Hắn thầm nghĩ một trận địa có thêm một người đàn ông thì có thể làm được gì chứ?



Vương Trạch Vinh lắc đầu và vứt mấy thứ suy nghĩ hỗn loạn này ra khỏi đầu. Hắn không ngờ mình sao lại suy nghĩ miên man như vậy.



- Đồng chí Vương Trạch Vinh, tiết mục này biểu diễn hay không?



Thấy Vương Trạch Vinh lắc đầu, Lâm Bá Gia ở bên hỏi.



Nghe thấy thế, Vương Trạch Vinh vội vàng nói:



- Biểu diễn rất hay, rất đặc sắc. Chẳng qua hôm nay ngồi máy bay nên đầu hơi choáng.



Lâm Bá Gia thầm nghĩ quan chức Trung Quốc bình thường đúng là túng dục nhiều, thân thể của Vương Trạch Vinh này cũng không tốt nên mới mệt.



- Tôi gọi bác sĩ đến khám cho ngài?



- Không cần, xem biểu diễn thì tôi thấy thoải mái hơn.



Vương Trạch Vinh vừa cười vừa nói.



- Đúng là người muốn thấy gái đẹp.



Lâm Bá Gia đây là đánh giá Vương Trạch Vinh như vậy.



Vương Trạch Vinh mặc dù không biết đối phương suy nghĩ gì, chẳng qua hắn thấy quan khí của Lâm Bá Gia không ngừng thay đổi nên biết người này đang ngầm quan sát mình. Nghĩ đến việc đối phương ngầm quan sát mình, Vương Trạch Vinh nghĩ đến hành trình mình tới đây đã khiến nước này rất coi trọng. Mình cũng nên cẩn thận nghiêm túc đối phó với tình hình này, quyết không thể xuất hiện vấn đề.