Quan Khí
Chương 1172 : Tạo quan hệ
Ngày đăng: 20:29 18/04/20
Trên sân khấu là nữ quân nhân đang hát tiếng Trung Quốc. Vương Trạch Vinh nhìn nữ quân nhân thì thấy rất được. Dù là thân hình cũng được, khuôn mặt cũng đẹp, là loại phụ nữ đủ làm cho người ta động lòng.
- Ha ha, đây là nữ ca sĩ được hâm mộ nhất quốc gia tôi, tên là Ngô Như Cơ.
Lâm Gia Bá ở bên nhỏ giọng nói với Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh gật đầu nói:
- Hát rất hay, rất giống người Trung Quốc.
- Ha ha, lát nữa phải bảo cô ấy mời ngài nhảy một điệu.
Lâm Gia Bá nói với Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh cười cười không nói gì.
Khi tiết mục kết thúc thì do Lâm Gia Bá dẫn đầu, Vương Trạch Vinh theo sau, mọi người đi lên sân khấu.
Vương Trạch Vinh vẫn luôn mỉm cười. Bây giờ hắn cũng phát hiện đến cấp bậc này thì giữ nụ cười là rất quan trọng.
Đám người bắt tay diễn viên, khi bắt tay Ngô Như Cơ, Vương Trạch Vinh khen:
- Cô hát rất hay.
Ngô Như Cơ cười cười và lộ rõ vẻ vui mừng trên mặt.
Có thể được lãnh đạo người nước ngoài khen điều này là việc tốt đối với các cô diễn viên, có thể tăng lên địa vị của cô.
Vương Trạch Vinh cũng chỉ là khen cô hát bài tiếng Trung Quốc rất hay. Chỉ cần là cô ca sĩ hát làm hắn hài lòng, hắn cũng sẽ khen một chút. Phiên dịch không ngừng nói lại câu nói của Vương Trạch Vinh. Vương Trạch Vinh cũng tỏ vẻ chăm chú nghe và đáp lời ca sĩ, cả quá trình diễn ra rất tốt. Đến cuối cùng Ngô Như Cơ đã đứng sát bên cạnh hắn.
Xem biểu diễn xong, mọi người đến phòng ngủ, ở trong này có đầy đủ phương tiện, Vương Trạch Vinh được dẫn vào một phòng xông hơi. Sau khi người của Vương Trạch Vinh mang tới kiểm tra, hắn và bảo vệ ngồi xông hơi, sau đó được thợ mát xa cẩn thận xoa bóp cho. Sau khi làm xong có một nhà tạo mẫu tóc rất cẩn thận làm tóc cho hắn.
Lần này Vương Trạch Vinh đến thì tất cả an toàn đều do nhân viên Thập cục ở Tây Nam phụ trách. Thấy công tác của bọn họ, Vương Trạch Vinh không khỏi thầm than đúng là quá chuyên nghiệp. mình nắm giữ nhân viên khu vực này, trong tay coi như có một lực lượng quan trọng. Sau đây mình còn phải biến bọn họ thành người do mình hoàn toàn sử dụng.
Khi Vương Trạch Vinh thoải mái đi ra thì thấy đám người Ninh An Quý cũng từ trong phòng xông hơi đi ra, rất vui vẻ.
- Bí thư Vương, vũ hội đã chuẩn bị xong, xin mời đi theo tôi.
Vương Trạch Vinh lúc này mới nhớ ra ở nước V thì người Hoa chỉ là dân tộc thiểu số, thực ra cũng là con cháu người Trung Quốc.
Trong các quốc gia phía Nam thì có nhiều người Trung Quốc. Người V gốc Hoa cũng có số lượng không ít.
Đây coi như một cuộc phục vụ đầy tính Trung Quốc. Tất cả các tiết mục đều mang tính Trung Quốc, người diễn xuất đều là các cô gái xinh đẹp.
- Bí thư Vương, ở đây ngài có thể thả lỏng hết mình.
Ngô Như Cơ cúi đầu nhỏ giọng nói vào tai Vương Trạch Vinh, mùi hương như lan làm cho hắn đúng là động lòng.
Vương Trạch Vinh có thể hiểu ra ý của Ngô Như Cơ, chính là mình muốn làm gì cũng được.
Nhìn Ngô Như Cơ, Vương Trạch Vinh thấy cô đỏ mặt. Chẳng qua Ngô Như Cơ vẫn nói:
- Xin Bí thư Vương yên tâm, thành phố chúng em muốn quan hệ tốt với Nam Điền. Lần này Bí thư Vương đến, chúng em sẽ để ngài có cảm giác như đến nhà.
Vương Trạch Vinh cười cười và nhìn Ngô Như Cơ với ánh mắt đầy ham muốn, nhìn những điểm quan trọng trên người. Thấy Ngô Như Cơ có chút không tự nhiên, Vương Trạch Vinh nói:
- Cô chấp nhận giao lưu với tôi?
Ngô Như Cơ gật đầu và nhìn Vương Trạch Vinh với ánh mắt nóng bỏng. Nhiều cô gái bây giờ muốn lấy người Trung Quốc, người đàn ông trước mặt cô lại là Bí thư tỉnh ủy Trung Quốc, nếu cô có quan hệ với hắn thì sẽ thay đổi cuộc đời. Tim Ngô Như Cơ đập loạn lên và thấy rất phức tạp.
- Ha ha, thay tôi cảm ơn Bí thư Lâm của các cô đã tiếp đón chu đáo. Khi nào cô tới Nam Điền chúng tôi tiến hành giao lưu?
Vương Trạch Vinh cười nói và đứng dậy.
Vương Trạch Vinh ôm lấy Ngô Như Cơ và không đợi cô nói chuyện, hắn nói:
- Chúng ta nhảy ra ngoài chứ?
Ôm Ngô Như Cơ đang rất khó hiểu, Vương Trạch Vinh từ từ bước ra ngoài.
Khi hai người ra khỏi khu vực tối, Vương Trạch Vinh cố ý véo véo vài cái vào ngực cô:
- Nam Điền chào đón cô tới.