Quan Khí​

Chương 1177 : Tranh thế (2)

Ngày đăng: 20:29 18/04/20


Về nước, Vương Trạch Vinh liền bố trí công việc ở Nam Điền xong, hắn liền bay lên Bắc Kinh để báo cáo công việc.



Gặp Trần Hoa Kỳ, thấy quan khí của y đã khôi phục, Vương Trạch Vinh cười nói:



- Sức khỏe Chủ nhiệm Trần xem ra rất tốt.



Thấy Vương Trạch Vinh đến, Trần Hoa Kỳ liền đứng lên bắt tay hắn mà nói:



- Hôm nay vừa đến ư?



Đối với Vương Trạch Vinh, Trần Hoa Kỳ có ấn tượng tốt hơn trước nhiều. Lần trước Vương Trạch Vinh nhắc làm y đi điều tra và thấy rõ có một vài vấn đề. Bây giờ thông qua điều trị thì không còn chuyện gì nữa.



Một cán bộ như Trần Hoa Kỳ thì sức khỏe đại biểu con đường chính trị.



- Chủ nhiệm Trần, tôi muốn báo cáo tình hình lần này.



Trần Hoa Kỳ cười nói:



- Tổng bí thư cũng đang ở đây, tôi đi hỏi một chút.



Tình hình bình thường Vương Trạch Vinh muốn gặp Bí thư Lâm là phải hẹn trước, nhưng lần này Bí thư Lâm bảo hắn đến đây.



Khi thấy Bí thư Lâm, Vương Trạch Vinh thấy ngài đang phe eduyeejt gì đó.



- Cậu ngồi đi.



Bí thư Lâm chỉ ghế mà nói.



Một lát sau Bí thư Lâm bỏ bút xuống nhìn Vương Trạch Vinh mà nói:



- Nam Điền lần này được Bắc Kinh, Hải Đông cùng Sơn Thành viện trợ, tin rằng sẽ có tác dụng thúc đẩy công tác của Nam Điền.



Bây giờ truyền thông đã tiến hành tuyên truyền việc này, Vương Trạch Vinh cũng biết Bí thư Lâm chú ý việc này nên cười nói:



- Nam Điền là tỉnh lạc hậu, bây giờ được ba thành phố ủng hộ thì có tác dụng lớn đối với sự phát triển của chúng tôi.



Sau đó Vương Trạch Vinh nói chuyện về hành trình đến nước V.



Nghe xong Vương Trạch Vinh báo cáo, Bí thư Lâm không nói gì mà chỉ gật đầu nói:



- Chúng ta là một quốc gia đang phát triển, ở bất cứ chuyện gì cũng cần phải cho quốc tế thấy tác dụng của quốc gia chúng ta. Viện trợ cho các nước bạn là việc lớn, chuyện các cậu đàm phán viện trợ cho nước V là rất tốt.



Nhìn thoáng qua Vương Trạch Vinh, Bí thư Lâm nói thêm:



- Trung ương rất coi trọng sự quan trường của Nam Điền. Thấy bộ máy Nam Điền đoàn kết thành một khối thống nhất để công tác, tôi rất vui.



Nghe Bí thư Lâm nói như vậy, Vương Trạch Vinh liền biết Bí thư Lâm hiểu rõ tình hình Nam Điền, Bí thư Lâm hài lòng với cách làm của mình.



Nói chuyện xong, Vương Trạch Vinh ra khỏi chỗ Tổng bí thư, Trần Hoa Kỳ bảo hắn đến văn phòng y một chút.



- Đồng chí Vương Trạch Vinh, Nam Điền gần đây phát triển rất tốt, các đồng chí cần chính là chú trọng phát triển công việc.
Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói:



- Ở chuyện này không biết mấy người bọn họ có chắc chắn không ạ?



Vương Trạch Vinh hỏi chính là khả năng lên chức.



Hạng Nam nói:



- Việc này Trung ương sớm đã bàn, chẳng qua bây giờ cấp độ của con còn chưa đủ để hiểu rõ. Đôi khi người chạy nhanh nhất chưa chắc là người có thể đến đích.



Xem ra Hạng Nam đây là giữ bí mật nên không thể nói rõ. Vương Trạch Vinh cũng không thể nói.



Đổi sang chuyện khác, Hạng Nam nói với Vương Trạch Vinh:



- Cách xử lý chuyện ở qư và Nam Điền của con làm rất tốt. Bố thấy ánh mắt của con đã từ Nam Điền chuyển sang thành toàn cục, việc này rất không dễ dàng. Con phải biết được mất không phải là ở một địa phương, quan trọng nhất là con có tầm nhìn rộng hay không mà thôi? Đây là điểm mà bố vẫn không hề nhắc con, rất nhiều thứ phải tự con hiểu ra, hiểu thì mới có thể tiến thêm một bước nếu không sẽ đứng im tại chỗ hoặc là lùi bước.



Vương Trạch Vinh nói:



- Ánh mắt của con trước đây quá hạn hẹp.



Hạng Nam cười nói:



- Con đã có một bước khởi đầu rất tốt, phải mau chóng nhìn ra ngoài Nam Điền. Đám người Tiền Minh Phú có thể ảnh hưởng gì đến con? Ngũ kiệt có thể thành ngũ kiệt là do mỗi người đều có sự hơn người. Nói thật bắt đầu từ bây giờ thì bố mới cho rằng con có thể xen vào ngũ kiệt.



Hạng Nam cười nói. Vương Trạch Vinh đương nhiên nhìn ra ông không quá coi trọng ngũ kiệt này.



Mặc dù Hạng Nam cũng không coi trọng nhưng sau khi thấy vài điểm quan trọng, Vương Trạch Vinh cũng không hề coi thường bốn người kia. Hắn phát hiện mình có nhiều điểm cần học bọn họ.



- Tư Mã Hoàng hôm qua nói với bố, ông ta hy vọng lần này con có thể đến nhà ông ta một chuyến.



Hạng Nam đột nhiên nói.



- Ông ta bảo con đến nhà?



Vương Trạch Vinh có chút ngạc nhiên.



Hạng Nam cười nói:



- Vừa nãy còn khen con, bây giờ sao lại quay về quá khứ. Mục tiêu mọi người chỉ có một đó là mong Trung Quốc mạnh lên.



Vương Trạch Vinh thấy vậy liền rất kính phục Ủy viên trưởng này. Hắn nói với Hạng Nam:



- Vâng, mai con đến nhà ông ta.



Hạng Nam lúc này lại nghiêm túc nói:



- Con bây giờ không nên nghĩ nhiều, tạo tốt trụ cột là quan trọng nhất. Nếu muốn phát triển thì phải giải quyết hết các khả năng gây khó khăn cho mình.



Vương Trạch Vinh gật đầu, lời Hạng Nam nói đã đúng tâm lý của hắn.