Quan Khí​

Chương 1178 : Tạo xu thế

Ngày đăng: 20:29 18/04/20


Lịch của Hạng Nam rất dày đặc. Sau khi nói chuyện với Vương Trạch Vinh, ông liền rời đi.



Thấy Hạng Nam đi, Hứa Tố Mai thở dài một tiếng mà nói với Vương Trạch Vinh:



- Không làm quan thì muốn làm quan, làm quan lại không có nhà.



- Mẹ, bố là phó Thủ tướng nên bận mà.



Lữ Hàm Yên cười nói.



Lữ Hàm Yên rất hài lòng với cuộc sống bây giờ. Cô không ham muốn gì nhiều, chỉ cần Vương Trạch Vinh có thể thường xuyên về nhà là cô vui rồi. Quan trọng nhất là đã có hai người con trai, bây giờ tất cả tâm trí cô đều đặt lên người con cái.



Hứa Tố Mai nhìn Vương Trạch Vinh mà lắc đầu không nói gì. Con gái bà có chồng làm quan to thì cũng không biết là chuyện tốt hay xấu. Hứa Tố Mai bình thường không nói nhưng bà ít nhiều biết việc Vương Trạch Vinh có phụ nữ ở bên ngoài. Nhưng thấy Lữ Hàm Yên vẫn không nói gì, bà cũng không tiện nói. Hơn nữa biểu hiện của Vương Trạch Vinh rất tốt, rất yêu thương Lữ Hàm Yên, trong hai đứa bé còn có một đứa họ Hạng, bà còn mong gì hơn?



Khi mọi người đang định đi dạo thì Phó bộ trưởng Bộ Thương mại Ban Lôi tới.



Thấy là Ban Lôi, Vương Trạch Vinh vui vẻ nói:



- Hôm nay sao lại rảnh đến đây?



Ban Lôi trước đây là người của Hạng Thành, vốn là trợ lý bộ trưởng. Vương Trạch Vinh đi không lâu thì y được đề bạt làm Phó bộ trưởng. Trong này đương nhiên là do Hạng Nam xúc tiến.



Ban Lôi tự biết tình hình của mình, y là người Hạng gia, không thể thay đổi.



Đương nhiên có thể theo Hạng gia, Ban Lôi rất vui vẻ. Vương Trạch Vinh phát triển càng lúc càng tốt, y rất chú trọng Vương Trạch Vinh.



- Lão lãnh đạo, lần này tôi tới gặp ngài. Nghe nói ngài tới Bắc Kinh, tôi sao có thể không tới.



Không ngờ tin tức của Ban Lôi khá nhạu bén, Vương Trạch Vinh mời đối phương ngồi xuống.



Bộ Thương mại có thể nói là một cơ sở của Vương Trạch Vinh. Hắn mặc dù đi nhưng người bên trong cũng có một số thân tín của hắn. Vương Trạch Vinh mặc dù ở Nam Điền nhưng vẫn quan tâm việc ở Bộ Thương mại.



Hai người nói chuyện một lúc, Vương Trạch Vinh biết Ban Lôi đến nhằm tăng cường quan hệ với mình mà thôi.



- Lão lãnh đạo, bây giờ liên minh Châu Âu đang chèn ép hàng hóa Trung Quốc, đưa ra rất nhiều điều kiện ngặt nghèo.



Ban Lôi thở dài nói.



- Lão lãnh đạo, theo kinh tế Trung Quốc phát triển, không ít quốc gia bắt đầu chèn ép chúng ta.



Vương Trạch Vinh gật đầu, đây là việc bình thường, không chèn ép mới là không bình thường. Các nước phương Tây sao có thể hy vọng Trung Quốc mạnh xuất hiện được. Vương Trạch Vinh đương nhiên có thể cảm nhận áp lực của Bộ Thương mại.




- Ồ, giá hàng vẫn chưa được đổi?



Nhân viên thu ngân cười nói với Vương Trạch Vinh.



Vương Trạch Vinh thầm nghĩ có lẽ chính là như vậy, hắn gật đầu không hỏi nữa. Chẳng qua rất nhanh hắn thấy vấn đề khác:



- Cái này mỗi thứ là 9.9 tệ, sao tôi thấy giá ở đây lại là 20.5 tệ?



- Ừ, vừa nãy tôi nói rồi, có thể là do giá chưa được cập nhật.



Nhìn Vương Trạch Vinh, cô ả thầm nghĩ đàn ông gì mà tính như đàn bà.



Vương Trạch Vinh vốn không chú ý mấy nhưng hai thứ xuất hiện tình hình này, Vương Trạch Vinh cảm thấy đây không phải việc nhỏ. Hắn từng làm Bộ trưởng Bộ Thương mại nên biết mấy việc như thế này.



- Đồng chí này, chúng tôi đã sớm phát hiện việc này, đây là siêu thị lớn ăn hiếp khách.



Một người phụ nữ ở bên nói.



Thấy đồ trong xe đẩy của chị ta, Vương Trạch Vinh hỏi:



- Nếu như vậy sao chị còn đến đây mua đồ?



- Cũng chỉ thi thoảng có vài loại mà thôi, chỉ cần cẩn thận là không bị lừa.



Người phụ nữ đăc ý nói.



Nhìn tình hình ở đây, lại nghĩ đến những gì Ban Lôi nói, Vương Trạch Vinh đột nhiên có một suy nghĩ.



Mình không phải vừa có suy nghĩ về việc tạo thế sao? Sao không dùng việc này mà làm chút chuyện?



Vương Trạch Vinh nghĩ thế liền lẳng lặng đứng đợi nhân viên tính tiền.



Cầm hóa đơn, Vương Trạch Vinh bắt đầu gọi điện thoại. Cuộc gọi đầu tiên là cho Diệp Ba làm ở Tổng cục quản lý thương mại hành chính, sau đó gọi cho Mã Hạo Dân làm ở Ủy ban kế hoạch phát triển Trung ương, cuối cùng là gọi cho Ban Lôi.



Vương Trạch Vinh chỉ nói rõ ở đây có hành vi lừa gạt, yêu cầu bọn họ lập tức tới xem.



Ba người không ai ngờ Vương Trạch Vinh gọi mình tới vì siêu thị Hợp Gia Phúc này. Chẳng qua Vương Trạch Vinh ra lệnh là rất quan trọng. Lại nghe thấy Vương Trạch Vinh nói ở đây lừa gạt giá cả, ba người ngẩn ra, không ngờ có người lừa giá Vương Trạch Vinh.



Ba người đâu dám chậm trễ, vội vàng gọi ra ngoài. Ba cơ quan lập tức náo động, thoáng cái có nhiều quan viên đến.