Quan Khí​

Chương 1220 : Sắp xếp của Hạng Định

Ngày đăng: 20:30 18/04/20


Chuyện vừa nãy đúng là làm Vương Trạch Vinh khó chịu. Tiểu khu cao cấp như vậy vốn không nên xảy ra chuyện. Đúng là vật chất quyết định ý thức, chỉ cần có tiền thì con mèo, con chó nào cũng nghĩ mình là giỏi. Ngay cả xã hội đen cũng thành danh nhân xã hội. Vào biệt thự của Hạng Định, Vương Trạch Vinh nói:



- Tiểu khu này sao có vẻ giống ổ xã hội đen thế?



Hạng Định cười khổ nói:



- Vương ca, tiểu khu này là một tiểu khu cao cấp nổi tiếng ở bao giờ, ở đây đều là người có tiền có thế. Chỉ cần có tiền là vào được. Anh không biết ai cũng thấy tự hào vì có thể vào đây sống.



Vương Trạch Vinh lắc đầu và thầm than xã hội bây giờ quá lạ. Mọi người đều đề cao đồng tiền, chỉ cần có tiền thì sẽ là ông chủ lớn.



- Đúng là đạo đức suy thoái, tiền lên trên hết. Tôi thấy quốc gia phải nghiên cứu điều này mới được. Nếu quan niệm mọi người cứ theo đuổi tiền thì sẽ ảnh hưởng lớn đối với truyền thống dân tộc. Rất không tốt.



Vương Trạch Vinh thở dài nói.



Hạng Định sờ sờ mũi, lời này đúng là y không nghĩ tới. Hạng Định cười khổ nói:



- Vương ca, việc này có lẽ em không thể lo lắng, đây là chuyện tầm Trung ương rồi. Em chỉ muốn sống tốt mà thôi. Anh không biết mỗi người đều có một quyển sách khó học, có khổ chỉ tự mình biết.



Không nói tiếp việc này, Vương Trạch Vinh nói:



- Cố gắng giải quyết tốt việc hôm nay, đừng lộ ra ngoài.



- Vương ca yên tâm, em sẽ cho người thăm dò xem thằng kia làm gì mà dám chọc anh.



Xảy ra chuyện này thì Hạng Định cũng rất khó chịu. Y hôm nay mời Vương Trạch Vinh tới để tăng cường quan hệ. Vậy mà Vương Trạch Vinh lại bị đâm xe, Hạng Định càng nghĩ càng tức giận và quyết định nhất định phải tra rõ và không bỏ qua.



- Bỏ đi, đối phương đã bồi thường thì chỉ cần sửa xe là ổn.



Vương Trạch Vinh cũng có suy nghĩ của mình, sắp Đại hội thì không nên gây chuyện làm gì. Chuyện này khắp Trung Quốc một ngày có bao lần, hắn cũng không quản được.



- Vương ca, việc này cứ giao cho em. Em sẽ cho người đưa một xe mới đến cho anh. Xe bị đâm không thể đi lại.



Hạng Định khá mê tín ở việc này. Xe mà cứ bị đâm là không dùng.



Vương Trạch Vinh cười nói:



- Chú đó.



Thấy Vương Trạch Vinh cười, Hạng Định cũng vui vẻ lên mà nói với Vương Trạch Vinh:



- Vương ca, hôm nay em tìm tới một người phục vụ anh, em gọi cô ấy vào.
Vu Dương giật mình, y vội vàng nhảy dựng lên khỏi ghế mà nói:



- Ngài ở đâu, tôi lập tức tới.



Vương Trạch Vinh liền nói địa điểm.



Mấy người đang ăn với Vu Dương đều là thân tín của y. Sau khi Vu Dương đến Bắc Kinh thì đã bồi dưỡng được một đám tay chân. Thấy Vu Dương rất lo lắng, một người hỏi:



- Giám đốc Vu, có việc gì vậy?



Vương Trạch Vinh nhìn một Phó cục trưởng phân cục phụ trách an ninh khu vực tiểu khu Vương Trạch Vinh đang ở đó mà lớn tiếng nói:



- Anh làm gì vậy hả, trong khu vực của anh mà có nhiều phần tử xã hội đen như vậy. Lần này xảy ra chuyện lớn rồi, Bí thư Vương của Nam Điền đang bị hơn trăm tên xã hội đen vây đánh.



Vương Trạch Vinh nói như vậy làm tên Phó cục trưởng kia ngẩn ra:



- Vu ca, anh không phải không biết Cục trưởng chỗ tôi là như thế nào mà.



Vương Trạch Vinh lúc này mới nhớ Phó cục trưởng kia là tay chân thân tín của bí Bí thư đảng ủy Sở công an Bắc Kinh.



Vương Trạch Vinh cầm điện thoại và gọi cho phân Cục trưởng Tấn Á Bình.



Bên kia vừa nghe, Vu Dương lớn tiếng nói:



-Tấn Á Bình, một đám xã hội đen đang đánh người ở tiểu khu Phiếm Kinh, anh lập tức bố trí người đi xử lý cho tôi.



Tấn Á Bình lúc này đang trong nhà bí Bí thư đảng ủy Sở công an Bắc Kinh – Thường Cao Đạt. Y nhìn Thường Cao Đạt rồi nói:



- Biết rồi.



Chẳng qua sau đó Tấn Á Bình không gọi điện đi đâu cả.



Thường Cao Đạt nhìn Tấn Á Bình nói chuyện điện thoại với ánh mắt dò hỏi.



- Chỉ là chút việc nhỏ, lát tôi sẽ xử lý.



Thường Cao Đạt ừ một tiếng rồi nói:



- Anh phải làm tốt công tác, chỉ có thành tích thì anh mới có thể tiến bộ. Nếu trong công việc có việc gì thì anh có thể lập tức báo cáo với tôi.