Quan Khí​

Chương 1268 : Một việc đột nhiên phát sinh

Ngày đăng: 20:31 18/04/20


Trịnh Dị Lợi rõ ràng không đồng lòng với mình, Vương Trạch Vinh nhìn vẻ thành kính của Trịnh Dị Lợi mà cảm thấy buồn nôn. Cũng may mà mình có thể từ quan khí mà biết được tình hình đích thực, nói một cách khác, nếu không vậy thì đúng thật không nhìn ra được tình huống của thằng nhãi này.



Theo lý thuyết, Trưởng ban Thư ký Tỉnh ủy là phải là người do mình tin tưởng đảm nhiệm mới đúng, hiện tại lại là Trịnh Dị Lợi, tạm thời cũng chỉ có thể như vậy.



Vương Trạch Vinh cũng từng có ý tưởng, trong một thời điểm thích hợp nào đó sẽ đem đổi người này đi. Là một Bí thư Tỉnh ủy mà Trưởng ban Thư ký lại không phải là người mình tín nhiệm thì muốn khởi sắc công tác cũng rất nhiều vấn đề. Vương Trạch Vinh cũng âm thầm quan sát qua thì thấy Trịnh Dị Lợi này đúng là một người không một lòng với hắn.



Gọi một cú điện thoại tới Chánh văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh Đặng Diệu Hoa, Vương Trạch Vinh hỏi:



- Diệu Hoa, tình hình công tác thế nào?



Hiện tại Đặng Diệu Hoa đã là Chánh văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh, đây cũng là người mà Vương Trạch Vinh cố ý cài vào đó. Vương Trạch Vinh có một ý tưởng là trước hết để Đặng Diệu Hoa quá độ ở vị trí đó một chút, có cơ hội sẽ để Đặng Diệu Hoa tới đảm nhiệm vị trí của Trịnh Dị Lợi.



Đặng Diệu Hoa đã đến đây được mấy ngày, có khai triển được công tác hay không là việc mà Vương Trạch Vinh rất quan tâm.



Tâm tình của Đặng Diệu Hoa rất tốt vì có thể được tới công tác tại Nam Điền, hắn nói:



- Bí thư Vương, qua mấy ngày làm quen thì bây giờ đã triển khai được công việc rồi ạ.



- Tốt, nhất định phải nhanh một chút để quen thuộc công tác.



Biết Vương Trạch Vinh trọng dụng mình, trong lòng Đặng Diệu Hoa rất cảm động. Con đường phát triển của mình hoàn toàn là kết quả của Vương Trạch Vinh bồi dưỡng, hắn hạ quyết tâm làm tốt công việc, không để Vương Trạch Vinh thất vọng.



Đối với Chủ tịch tỉnh mới đến này thì Vương Trạch Vinh cũng không rõ lắm tình hình của hắn. Chỉ biết rằng đối với việc mình an bài Đặng Diệu Hoa vào vị trí Chánh văn phòng Ủy ban thì hắn cũng không phản đối mà đồng thuận với ý kiến này.



Sau này Vương Trạch Vinh cũng hiểu rõ ý tưởng của Ngụy Trung Hoa. Hắn đã được ông cụ Ngụy gia chỉ đạo rằng đi đến Nam Điền chỉ là thuận gió đẩy thuyền, nếu không xảy ra vấn đề với Vương Trạch Vinh thì tốt rồi, đến lúc đó hắn tự nhiên có thể thượng vị. Nghĩ đến đây, Vương Trạch Vinh đối với Ngụy Trung Hoa này xem như yên tâm hơn rất nhiều, ít nhất người này cũng không phải là người phá hoại.



Ban đầu còn lo lắng hậu trường của vị Chủ tịch tỉnh mới này và mình đối nghịch, bây giờ thấy được tình hình này, Vương Trạch Vinh thầm nghĩ dù sao cái nhìn của người của Ngụy gia cũng khác biệt. Theo tình huống hiện giờ mà xem thì Ngụy Trung Hoa rất tích cực phối hợp công tác với mình. Có thể nhìn ra được người này so với Tiễn Minh Phú mà nói thì thông minh hơn nhiều lắm.



Đặng Diệu Hoa được xem như một cái đinh cắm ở bên Ủy ban, có hắn nhìn chằm chằm ở đó thì Vương Trạch Vinh rất là yên tâm.




Khi điện thoại của Trần Khoa Kỳ gọi tới thì Vương Trạch Vinh đã nghĩ rõ ràng việc mình nên làm như thế nào.



Trần Khoa Kỳ hỏi:



- Trạch Vinh, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra với nữ nhân viên Tập đoàn Qingtian? Bí thư Lâm rất quan tâm đến việc này.



Vương Trạch Vinh liền đem các sự tình báo cáo với Trần Khoa Kỳ.



Nghe xong Vương Trạch Vinh báo cáo, Trần Khoa Kỳ nói:



- Việc này không thể xem là việc nhỏ, nếu cần thiết cậu có thể sử dụng lực lượng của Cục Mười mà điều tra.



Trần Khoa Kỳ đã nói ra lời này thì Vương Trạch Vinh cũng biết rằng Bí thư Lâm cũng rất tức giận, người nào đó vì việc Nam Điền lên cấp mà đã làm ra việc này, cực kỳ châm chích tổ chức.



Vừa mới về đến nhà thì Phan Phong chạy tới, hiện tại ông ta tự cho mình là mưu sĩ của Vương Trạch Vinh. Sau khi tìm hiểu được chuyện đã xảy ra thì ông ta cảm thấy mình phải vì Vương Trạch Vinh mà đề xuất ra một số biện pháp.



Nhìn thấy Phan Phong đến, Vương Trạch Vinh có vẻ rất cao hứng. Mục đích ông lão này rất rõ ràng, không ngoài chính là tăng thêm ít cân lượng cho cháu trai mình, đây là chuyện tốt.



- Bí thư Vương, việc này nhất định phải thận trọng xử lý. Nếu xử lý không tốt thì hình tượng của ngài sẽ bị hao tổn, điều này gây bất lợi với sự phát triển của ngài.



Nghe Phan Phong nói việc này ra, Vương Trạch Vinh gật gật đầu. Hắn đã sớm nghĩ ra được việc này, những người muốn tạo sự kiện chắc chắn là muốn thông qua việc này để gây khó dễ mình, điều này cũng không lạ mà.



Nhìn thấy bộ dáng không sợ hãi của Vương Trạch Vinh, Phan Phong âm thầm gật đầu, xem ra Vương Trạch Vinh đã dự đoán được việc này.



- Bí thư Vương, tôi cho rằng trong chuyện này, bất kể có nội tình như thế nào thì Tỉnh ủy Nam Điền không được mềm dẻo, nhất định phải cứng rắn, mạnh mẽ, phải biểu hiện ra ngoài cho người ta thấy hình tượng Tỉnh ủy Nam Điền có gan đấu tranh với ngoại quốc. Nếu vận tác tốt, có lẽ đối với Nam Điền cũng không phải là chuyện xấu.



Lúc này trên mặt Vương Trạch Vinh hiện ra vẻ tươi cười, Phan Phong đúng là nói lời mà Vương Trạch Vinh đang suy nghĩ. Vương Trạch Vinh cũng đã biết rằng hiện tại Trung Quốc đã không là một quốc gia yếu đuối, có đôi lúc cần mạnh mẽ cứng rắn thì phải mạnh mẽ, cứng rắn. Bất luận nội tình của việc này là cái gì, khi xuất hiện việc như vậy, nếu có chứng cớ trong tay thì phải làm tốt để ghi điểm. Mà hơn nữa là cũng để những người kia nhìn thấy được khả năng xoay chuyển tình thế của mình.