Quan Khí​

Chương 1269 : Thái độ của Vương Trạch Vinh

Ngày đăng: 20:31 18/04/20


Nhanh nhất chính là người của Thập cục, rất nhanh chóng điều tra xong tình huống của sự việc.



Không biết thì đã không tốt, sau khi biết rồi thì trên mặt Vương Trạch Vinh không có chút ánh sáng, trong lòng thầm ca thán, thật đúng là người hiện đại.



Nhìn Đằng Kim Hàng đưa tới nội dung điều tra, Vương Trạch Vinh rít sâu một hơi thuốc lá, toàn bộ trong phòng đã được bao phủ bởi khói thuốc.



- Bí thư Vương, chúng tôi đã sử dụng các loại lực lượng, điều tra được tình huống đích thực là như thế này.



Khoát tay áo, Vương Trạch Vinh lại bắt đầu trầm tư.



Đằng Kim Hàng nhìn thấy tâm tình của Vương Trạch Vinh không tốt, hắn liền lén lút đi ra ngoài.



Khi trong phòng không còn người, Vương Trạch Vinh đấm mạnh một cái lên bàn, ngoài miệng mắng to một tiếng.



Nôi dung sự kiện này đúng như Vương Trạch Vinh dự kiến. Tập đoàn Qingtian đúng thật có tồn tại việc một nữ nhân viên tên là Nhạc San San và lãnh đạo cao tầng của Tập đoàn Qingtian Nhật Bản làm chuyện đó. Kết quả điều tra cũng chỉ rõ đây là do nữ nhân viên kia tự nguyện, mục đích là muốn được điều đến công tác tại Nhật Bản. Cũng may là sau khi phát sinh chuyện này thì nữ nhân viên này quả nhiên có một khoản tiền, sau đó lại được điều tới trụ sở văn phòng chính của Tập đoàn Qingtian tại Nhật Bản.



Nội dung trên mạng là do những người này tự tiến hành quay chụp vì muốn lưu giữ lại làm kỷ niệm.



Khó trách người nhà Nhạc San San lại phủ nhận việc này.



Chuyện như vậy thật là hết nước để nói, bây giờ có giải thích thế nào thì cũng chẳng ai tin tưởng.



Làm sao bây giờ? Vương Trạch Vinh thật là hao tổn tâm trí, nếu nói ra các chi tiết thì mặt mũi của người Trung Quốc đúng là mất sạch.



Hai ngày sau, Hà Tổ Cường cũng mặt mày âm trầm đi đến, ngồi ở trên ghế sô pha không ngừng hút thuốc.



Nhìn thấy bộ dáng của Hà Tổ Cường, Vương Trạch Vinh biết rằng quả nhiên bọn họ cũng đã tra ra được.



- Bí thư Vương, cô gái này thực là … con mẹ nó, chuyện như vậy mà cũng làm ra, không sợ người ta giết chết.



Vương Trạch Vinh không nói gì, ánh mắt nhìn về phía Hà Tổ Cường nói:



- Đã điều tra lại?




Ngụy Trung Hoa trầm giọng nói:



- Tại sao không thể? Chạy đến Trung Quốc làm chuyện như vậy thì phải đưa ra công lý.



Hà Tổ Cường vỗ vỗ tập tài liệu trên bàn nói:



- Có mấy thứ này là đủ để bắt bọn họ lại rồi.



Hạ Dương nói:



- Có ảnh hưởng tới quan hệ của hai nước hay không? Tập đoàn Qingtian đang đầu tư các dự án lớn, làm như vậy có thể khiến bọn họ bỏ chạy không?



Ánh mắt Vương Trạch Vinh đảo qua trên mặt mọi người, nghiêm túc nói:



- Hiện tại Nam Điền rất cần đầu tư, đây là hiện thực, nhưng, Nam Điền cũng không phải dạng đầu tư gì cũng phải mời về, mấy tỷ thì tính làm gì? Nam Điền còn có ưu thế tài nguyên tốt như vậy lại phải lo lắng không ai đến đầu tư? Nếu muốn đi thì cứ đi.



Lời nói của Vương Trạch Vinh rất khí phách, hiển thị uy nghiêm của một Bí thư Tỉnh ủy.



Nhìn về phía Hà Tổ Cường, Vương Trạch Vinh nói:



- Các đồng chí lập tức khống chế những người Nhật Bản có hành vi vi phạm.



- Đồng chí Ý Kiên, các anh lập tức mời một cuộc họp báo, thông báo về sự vi phạm pháp luật cưỡng gian nữ nhân viên của Tập đoàn Qingtian lên các phương tiện truyền thông.



- Đồng chí Hồng Quân, đồng chí thành lập một tổ công tác do đồng chí dẫn đầu phụ trách công tác đàm phán đòi bồi thường.



- Đồng chí Trung Hoa, hai chúng ta cùng nhau báo cáo với Trung ương về việc này. Anh thấy thế nào?



Ngụy Trung Hoa gật đầu nói:



- Bí thư Vương sắp xếp cực kỳ tốt.