Quan Khí​

Chương 1428 : Đám lãnh đạo huyện bị chú ý

Ngày đăng: 20:34 18/04/20


Vệ Lâm Thanh thoải mái ngồi trong phòng chờ cán bộ tới cửa. Theo y nghĩ trải qua lần vừa rồi thì có lẽ sẽ có người dựa vào mình. Nhưng vậy mà đến bây giờ vẫn chưa thấy có ai tới cả.



Không ngờ vẫn chưa có hiệu quả, Vệ Lâm Thanh cảm thấy mình đúng là mất mặt. Sao lại không có một hay hai người tới chứ?



Nghĩ lại tình hình của mình, Vệ Lâm Thanh cười khổ một tiếng. Ở Bắc Kinh ăn uống nhậu nhẹt tung trời, vậy mà bây giờ phải tới đây.



Vương Trạch Vinh rốt cuộc làm như thế nào mà lên được? Đối với việc Vương Trạch Vinh còn trẻ như vậy đã lên làm Bí thư tỉnh ủy, Vệ Lâm Thanh đúng là không thể hiểu. Lần đầu tiên y thấy mình chênh lệch với Vệ Lâm Thanh.



Nhìn giờ trên Tv, Vệ Lâm Thanh thấy đã gần 11h tối.



Vệ Lâm Thanh muốn đi ngủ, dù sao Vương Trạch Vinh sẽ tới, lúc ấy giao cho Vương Trạch Vinh là được. Y tin Vương Trạch Vinh thấy tình hình huyện Tầm Sơn thì nhất định sẽ có hành động.



Chẳng qua hắn vừa đứng lên thì thấy có tiếng chuông cửa.



Vệ Lâm Thanh run lên và chạy ra cửa, nhưng y lại phát hiện hình như là một cán bộ phòng Lịch sử đội mưa mà tới, trong tay cầm một túi màu đen.



Cuối cùng cũng có người tới, Vệ Lâm Thanh rất vui.



- Chủ tịch Vệ, muộn như vậy mà còn đến làm phiền ngài.



Chu An Bình cung kính nói.



- Anh là?



Vệ Lâm Thanh không thể nhớ tên người này.



- Chủ tịch Vệ, tôi là Chu An Bình, cán bộ của phòng Lịch sử.



- Vào cửa rồi nói.



Hai người vào trong, Chu An Bình nói:



- Chủ tịch Vệ, tôi sớm muốn tới báo cáo công việc với ngài mà sợ làm phiền. Hôm nay nghĩ trời mưa chắc không có ai nên mới mạo muội tới nhà.



Bây giờ Vệ Lâm Thanh rất vui, dù sao cũng có người tới. Nói thật tình hình huyện Tầm Sơn rất phức tạp, tính bài ngoại rất nghiêm trọng, Vệ Lâm Thanh sau khi tới thì đúng là không có mấy người dám tới nhà. Mọi người đều nghĩ Vệ Lâm Thanh chẳng qua đến quá độ mà thôi, chẳng qua đi lại gần rồi bị lãnh đạo huyện chú ý thì vấn đề là rất nghiêm trọng.
- Chỗ dựa, anh không phải không biết có chỗ dựa thì lâu như vậy sao vẫn bị xa lánh.



Mặc dù cũng hiểu lời vợ mình có lý nhưng Chu An Bình chẳng buồn nói lại, Chu An Bình ngồi xuống uống nước rồi xem Tv. Y đang suy nghĩ đến con đường chính trị của mình và thở dài một tiếng. Nếu không bị ép thì mình đã không làm như vậy.



Nghĩ tới đây, Chu An Bình nhìn vợ đang xem Tv mà nói:



- Chẳng may anh bị chỉnh một lần nữa thì em sẽ như thế nào?



Nhìn Chu An Bình, người vợ lắc đầu nói:



- Anh bây giờ còn không phải kém rồi sao? Anh không biết những người trong nhà đã không qua lại với chúng ta nữa. Em coi như hiểu rõ, anh không làm quan lại tốt đối với nhà, ít nhất anh không thể ra ngoài chơi gái. Người một nhà ngồi xem Tv tốt hơn mà.



Lời này làm Chu An Bình phải lắc đầu, vợ mình xem ra không hy vọng vào mình nữa.



Nghĩ tới lãnh đạo mai sẽ tới như Vệ Lâm Thanh nói, Chu An Bình không thể ngồi yên. Chu An Bình đi tắm và cạo râu.



Nhìn mình trong gương, Chu An Bình thở dài một tiếng, mười năm rồi, xem lần này có thể thay đổi không.



- An Bình, anh làm như vậy làm gì?



Người vợ có chút khó hiểu nói.



- Bộ quần áo tốt nhất của anh đâu rồi, em tìm giúp anh.



Chu An Bình nói.



Người vợ lẩm bẩm một tiếng rồi đứng dậy tìm quần áo cho y.



Chu An Bình nhìn mình và thầm gật đầu, cũng được. Y nhìn tay trái mình và thầm kêu lên vui vẻ:



- Đỏ, quả nhiên là đỏ.



Chu An Bình cũng đọc sách về Tướng pháp, y thấy trong sách nói nếu đường trên tay trái mà đỏ tức là sẽ có việc tốt.