Quan Khí
Chương 1429 : May rồi
Ngày đăng: 20:34 18/04/20
Ngồi trong văn phòng, Chu An Bình rất lo lắng, cả tối qua không ngủ ngon. Nghĩ hôm nay sẽ có mấy lãnh đạo tới, Chu An Bình cũng đoán cả đêm. Y tin Vệ Lâm Thanh có chỗ dựa, nhưng nó mạnh như thế nào thì y khá nghi ngờ. Nhưng đây là cơ hội mà y phải nắm chắc. Y đã quyết tâm đi theo Vệ Lâm Thanh.
Đương nhiên y cũng nghĩ nếu không được thì mình rời khỏi quan trường, xuống phía nam làm kinh doanh là được mà.
- Lão Chu, sao thế. Tối qua tăng ca với vợ à mà có vẻ mệt thế?
Đồng nghiệp Tiểu Chu cười nói.
Đối với Chu An Bình, Tiểu Chu cũng không kính trọng gì. Quan trường là như vậy, mười năm không phát triển, Chu An Bình không hy vọng rồi.
Nghe Tiểu Chu lại trêu mình, Chu An Bình không thèm để ý. Y đang suy nghĩ không biết lãnh đạo đã tới chưa?
Vệ Lâm Thanh có chỗ dựa ra sao, hôm nay mình sẽ gặp được.
Cả buổi sáng không nhận được điện của Vệ Lâm Thanh, Chu An Bình nhìn thấy đã hết giờ làm và nghĩ chắc lãnh đạo không tới.
Chu An Bình đang nghĩ thì Trưởng phòng Lịch sử - Thường Hằng Vũ đi vào nói với Chu An Bình:
- Lão Chu, Phó chủ tịch Vệ gọi tới nói muốn anh sang giúp một chút. Anh sang chỗ Phó chủ tịch Vệ đi.
Nói xong Thường Hằng Vũ còn nhìn Chu An Bình mà thầm nghĩ xem ra Chu An Bình này không thể ngồi yên mà chạy tới ôm chân Vệ Lâm Thanh rồi.
Thường Hằng Vũ khẽ lắc đầu rồi ra ngoài.
Mọi người trong văn phòng nghe thấy Vệ Lâm Thanh gọi Chu An Bình tới liền lắc đầu. Mọi người biết rõ Vệ Lâm Thanh chú ý Chu An Bình, hoặc Chu An Bình dựa vào Vệ Lâm Thanh. Dù sao tình hình như thế nào thì kết quả chỉ có một, đó chính là Chu An Bình từ nay về sau sẽ càng khó khăn hơn.
Trong huyện hầu hết đều dựa vào Bí thư huyện ủy, chỉ đứng ở phía Bí thư huyện ủy mới có đường ra.
Miêu Vũ bình thường chơi khá thân với Chu An Bình, cô bé mới công tác không lâu nên có chút lo lắng nói với Chu An Bình:
- Lão Chu…
Miêu Vũ gọi một câu nhưng không biết nói gì mới tốt.
Lúc này Chu An Bình đã không sớm nghĩ gì khác, y biết lãnh đạo mà Vệ Lâm Thanh tới đã đến. Y vội vàng đi ra ngoài.
Thấy Chu An Bình đi nhanh như vậy, Tiểu Chu cười nói:
- Chạy nhanh như vậy làm gì, cũng đâu có gì tốt.
Mọi người nhìn Chu An Bình rời đi, một người thanh niên tên Quách Xương nói:
- Xem ra văn phòng chúng ta sẽ có thêm người mới.
Bắt tay Vệ Lâm Thanh, Vương Trạch Vinh cười nói:
- Sao thế, người cũng gầy như vậy.
Mấy người khác xuống xe. Mọi người đều có chút khó hiểu, Vương Trạch Vinh và vị Phó chủ tịch huyện này xem ra quan hệ rất tốt.
Tô Lượng và Từ Đỉnh Tân đều rất nhanh nhạy, vừa thấy thế thì sao dám chậm trễ với Vệ Lâm Thanh. Hai người liền đi lên bắt tay Vệ Lâm Thanh với vẻ thân thiết.
Chu An Bình không nghĩ mình được đãi ngộ cao như vậy. Khi Vương Trạch Vinh bắt tay y, y thấy cả người mình run lên.
Bí thư tỉnh ủy Vương là nhân vật chỉ thấy trên Tv, Chu An Bình không ngờ mình được bắt tay Bí thư Vương.
Vệ Lâm Thanh cũng muốn giúp nhân vật thân tín duy nhất nên nói với Vương Trạch Vinh:
- Bí thư Vương, đây là cán bộ Chu An Bình của huyện, là đồng chí rất có năng lực.
Vương Trạch Vinh nhìn là biết đây là người Chu An Bình thu được. Chẳng qua hắn cũng phải lắc đầu, Vệ Lâm Thanh chỉ có một cán bộ bình thường đi cùng, xem ra ở huyện Tầm Sơn này rất khó khăn.
Bắt tay Chu An Bình, Vương Trạch Vinh cười nói:
- Làm phiền đồng chí Chu An Bình.
- Bí thư Vương, Chủ tịch Vệ đã bố trí bữa ăn, ở cách đây không xa, tôi xin dẫn đường.
Chu An Bình rất cung kính nói.
- Ha ha, vậy theo mọi người.
Vương Trạch Vinh cười nói với đám người Tô Lượng.
Mọi người lên xe, Chu An Bình quá kích động vì thế không bật được máy, hai lần đều thế làm cho Chu An Bình bắt đầu đổ mồ hôi.
Vệ Lâm Thanh thấy thế thì cười thầm trong lòng nhưng không hề tức giận. Y thầm nghĩ mọi người đều cho rằng mình không có chỗ dựa mạnh, bây giờ Chu An Bình biết chỗ dựa của mình đúng là có hiệu quả ngay.
Vệ Lâm Thanh cười nói:
- Từ từ, đừng gấp.
Chu An Bình cuối cùng đã khởi động được xe, xe từ từ tiến lên.
Y đang thầm nghĩ mình đã quay trở lại rồi. Có Bí thư Vương làm chỗ dựa, Vệ Lâm Thanh phát triển là nhất định. Là người đầu tiên dựa vào Vệ Lâm Thanh, lại cung cấp nhiều chứng cứ như vậy, mình lên chức là tất nhiên.