Quan Khí
Chương 1502 : Lô Ninh Quốc tới nhà
Ngày đăng: 20:36 18/04/20
Người nhà hiếm khi tụ tập lại, Vương Trạch Vinh rất thích cuộc sống như thế này.
Nghe con mình gọi khác nhau, lại nhìn ba cô gái có vẻ rất hợp ý, Vương Trạch Vinh không biết các cô lén trao đổi gì mà thành như vậy.
- Bố, tại sao con không họ Vương?
Hạng Đỉnh Thiên đột nhiên nói.
Câu này của thằng bé đúng là khá ngạc nhiên làm mọi người đang ăn đều yên tĩnh lại.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Ông ngoại con lợi hại hơn bố, nên con họ Hạng.
Lữ Hàm Yên trừng mắt nhìn Vương Trạch Vinh mà nói.
- Con, con vẫn sống với mẹ, hai người chúng ta thân hơn nên con họ Hạng.
- Vậy sao anh lại họ Vương? Anh không thân với mẹ ư?
Hạng Đỉnh Thiên khó hiểu hỏi.
Lữ Hàm Yên không biết nói gì.
Vương Nhạc Sơn nói.
- Con biết rồi, con đọc một ít sách nói rằng chỉ là do dân chúng thu nhập quá thấp, không nuôi được con nên để nhà khác nuôi. Có lẽ trước đây bố mẹ không có tiền nên mới đem em cho ông ngoại.
Lý lẽ gì vậy?
Lữ Hàm Yên cười nói:
- Nhạc Sơn nói đúng, trước đây bố con không nuôi được mẹ con ta nên phải để ông ngoại nuôi.
Vương Trạch Vinh nhăn mày, sao lại kéo hắn vào thế này.
Nhìn con lớn, Vương Trạch Vinh nói:
- Con bình thường đọc sách gì?
Thằng bé sợ Vương Trạch Vinh nên cúi đầu xuống.
Uông Khai Vận lúc này nói với Uông Phỉ:
- Mẹ, bảo sao mẹ ly hôn với bố con. Hóa ra do bố không nuôi được chúng ta, cũng may cha nuôi có tiền nuôi chúng ta.
Ngất.
- Lão bí thư đi quá sớm. Sau khi Lão bí thư đi đã khiến nhiều việc có biến hoá.
Vương Trạch Vinh biết Lô Ninh Quốc đang dẫn vào chủ đề nên gật đầu nói:
- Đúng thế, Lão bí thư đi quá sớm là tổn thất rất lớn đối với Trung Quốc.
- Trạch Vinh, chuyện chính trị đúng là khó nói rõ, đôi khi nghiệp lớn cũng không phải chuyện tốt.
Ý của Lô Ninh Quốc thì Vương Trạch Vinh nghe ra. Đó chính là ám chỉ khi Lão bí thư còn không ai dám động tới người của ngài. Bây giờ Lão bí thư đi thì có người lại nhằm vào người của ngài.
Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói:
- Cán bộ chúng ta dù bất cứ lúc nào cũng phải nói tới kỷ luật Đảng, chỉ có yêu cầu mình thật nghiêm khắc mới không sợ sóng gió.
Lô Ninh Quốc cười cười một tiếng mà không nói chuyện này. Y cũng nghe ra ý của Vương Trạch Vinh. Đó là Vương Trạch Vinh nói về vấn đề của chính Hải Đông. Đối với việc này Lô Ninh Quốc không quá đồng ý. Theo y nghĩ chuyện Hải Đông là do có người muốn nhằm vào y.
Mấy hôm nay điện thoại di động của Lô Ninh Quốc gần như không được yên, không ngừng có người gọi tới.
Sau khi vào nhà, Lô Ninh Quốc vẫn thầm quan sát Vương Trạch Vinh. Bây giờ Vương Trạch Vinh đã không còn là Vương Trạch Vinh trước kia, bây giờ Vương Trạch Vinh đã vượt xa suy nghĩ của Lô Ninh Quốc.
Nghĩ đến cán bộ Hải Đông đang rất lo lắng, Lô Ninh Quốc biết Vương Trạch Vinh về Hải Đông thì rất nhanh sẽ chỉ thẳng mũi dao vào người của mình.
Coi như giữ lại một mồi lửa vậy.
Lô Ninh Quốc thở dài một tiếng rồi nói:
- Trạch Vinh, nhiều cán bộ Hải Đông có năng lực. Hy vọng sau khi cậu đến Hải Đông sẽ nhìn thấy sở trường của bọn họ.
Vương Trạch Vinh nghe thấy vậy liền cười thầm trong lòng, Lô Ninh Quốc này coi như đã mở miệng nói.
Vương Trạch Vinh thở một hơi thuốc mà nói:
- Một bộ phận cán bộ Đảng viên chúng ta luôn giữ trình tự, chỉ cần phù hợp tiêu chuẩn thì Thành ủy Hải Đông sẽ phân công, điểm này mời Bí thư Lô cứ yên tâm.
- Trạch Vinh, bây giờ tôi đã lui, sau này không thể lo cho Hải Đông nữa. Lão bí thư trước khi mất đã giao Hải Đông cho cậu, nhiều cán bộ do Lão bí thư bồi dưỡng. Di chí của Lão bí thư thì chúng ta phải tiếp tục.
Đây là lần đầu Lô Ninh Quốc tỏ ý đầu hàng trước mặt Vương Trạch Vinh. Nói xong câu này, Lô Ninh Quốc liền thở phào nhẹ nhõm.
Vương Trạch Vinh thực ra cũng không phải muốn diệt hết lực lượng Lô hệ. Bây giờ Hải Đông thành như vậy thì cũng cần ổn định tình hình. Bây giờ Lô Ninh Quốc đã nhận ở thế yếu, Vương Trạch Vinh cũng có ý bỏ qua một số người. Dù sao hắn cũng cần người làm việc.
Đột nhiên Vương Trạch Vinh cũng không phải vì một câu này của Lô Ninh Quốc mà tin ngay. Chẳng qua bây giờ Hải Đông không tiện xảy ra chuyện thêm nữa, hai bên dừng tay là được.
- Bí thư Lô yên tâm, Hải Đông cần ổn định xã hội, chỉ cần không phải nhân viên có quan hệ với xã hội đen là không vấn đề gì.
Vương Trạch Vinh liền tỏ thái độ.