Quan Khí​

Chương 1503 : Muốn dựa vào

Ngày đăng: 20:36 18/04/20


Vương Trạch Vinh dậy rất sớm, hắn có thói quen ngồi tập luyện. Một mình chạy trong Trung Nam Hải đúng là làm người ta thoải mái, dễ chịu.



Nhà tại Trung Nam Hải đúng là một cảm giác rất kỳ diệu.



Nghĩ tới Lữ Hàm Yên rất nhiệt tình, Vương Trạch Vinh cũng thầm than uy lực của quyền thế. Ngay cả Lữ Hàm Yên sau khi vào Trung Nam Hải cũng có chút thất thần. Tối qua Lữ Hàm Yên trên giường có thể nói là điên cuồng, mãi tới đêm khuya mới chịu ngủ. May là hắn, nếu là người khác chắc không dậy nổi.



Từ từ chạy quan khí không ngừng vận chuyển trong cơ thể.



Có thể do trời lạnh nên mọi người dậy hơi muộn. Hắn chạy một lúc mà vẫn không thấy ai xuất hiện.



Mặc dù không thấy người nhưng tâm trạng hắn rất vui, hắn coi như là chủ nhân nơi này.



Hắn đến nơi có nhiều người già tập Thái cực quyền thì cũng không thấy có ai ở đó.



Nhìn quanh, Vương Trạch Vinh có chút kích động.



Cảnh vật vẫn như vậy nhưng tình hình đã có biến hoá.



Trước đây hắn là người ngoài vào, chỉ là dạy mọi người Thái cực quyền mà thôi. Nhưng bây giờ thì khác, hắn coi như một thành viên trong này.



Nghĩ đến việc các ông lão luyện quyền ở đây, Vương Trạch Vinh cũng có chút hưng phấn với thành tựu của mình. Người khác phải gần 60 mới có thể vào đây, hắn mới hơn 40 đã vào được.



Nghĩ đến đây hắn đúng là có chút đắc ý.



Nhìn quanh không thấy ai, Vương Trạch Vinh đứng im tại chỗ mà từ từ đánh Thái cực quyền.



Từ hôm qua vào Trung Nam Hải, tâm trạng Vương Trạch Vinh vẫn rất kích động. Đặt mình ở trong này, Vương Trạch Vinh suy nghĩ ra rất nhiều chuyện, tâm trạng cũng bình tĩnh hơn. Hắn biết mình còn rất nhiều đường phải đi.



Theo quan chức tăng lên, Thái cực quyền luyện càng lúc càng dễ dang.f



Từng chiêu từng thức đều dựa theo sự vận hành của quan khí mà tập.



Theo tập luyện, Vương Trạch Vinh cảm thấy quan khí của mình rất sinh động.



Vương Trạch Vinh rất nhanh chìm đắm vào việc tập Thái cực quyền.



Có thể do tâm trạng nên hắn thấy mình lần này tập rất trót lọt, hơn hẳn các lần trước.



Quan khí không ngừng vận chuyển, tán ô màu tím càng lúc càng tản rộng ra bốn phương tám hướng.



Tán ô màu xanh cũng đang tăng trưởng.



Vương Trạch Vinh còn phát hiện năm màu còn lại trong quan khí của mình cũng đã tăng lên nhiều.
Ông lão ở bên cười nói:



- Bí thư Tiểu Vương bây giờ đã là Ủy viên Bộ Chính trị, anh nhất định phải về báo cáo với Tỉnh ủy việc này. Bí thư Tiểu Vương đến Phúc Châu là việc lớn.



Vương Trạch Vinh có thể cảm thấy hai bố con này rất muốn mình tới Phúc Châu nên cười nói:



- Vậy làm phiền anh.



Lúc này lại có mấy ông lão đưa con tới gặp Vương Trạch Vinh.



Vương Trạch Vinh có thể ý thức thái độ của mọi người đối với mình đã thay đổi. Trước đây hắn là một huấn luyện viên. Dù hắn là quan chức nhưng chưa đủ được mọi người coi trọng như bây giờ. Nhưng sau khi hắn làm Ủy viên Bộ Chính trị thì cấp bậc của hắn đã ngang với các ông lão, bà lão này. Còn có một điểm quan trọng hơn là bọn họ đã lui ra, hắn vẫn còn đương chức.



Đương nhiên Vương Trạch Vinh cũng hiểu các người này cũng muốn tạo quan hệ với hắn.



Vương Trạch Vinh có chút buồn cười, hắn vào Trung Nam Hải coi như bước vào một giai đoạn mới trong sự nghiệp.



Hiểu ra điều này, tâm trạng Vương Trạch Vinh càng thêm vui vẻ. Hắn nhìn mọi người rồi nói:



- Đã lâu không xem mọi người tập Thái cực quyền. Hôm nay mọi người tập để tôi xem mọi người tập như thế nào.



Hắn nói chuyện cũng đã thay đổi, không còn tình hình thấp hơn một bậc nữa.



Rất khó hiểu chính là lời này của Vương Trạch Vinh làm mọi người thấy rất bình thường. Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, mọi người đều đứng xếp hàng tranh nhau muốn tập cho Vương Trạch Vinh xem.



Lúc này Uông Nhật Thần cũng từ từ chạy đến. Thấy Vương Trạch Vinh đứng ở trung tâm, Uông Nhật Thần thấy như mình được mọi người vây quanh nên rất vui vẻ.



Thấy Uông Nhật Thần tới, Vương Trạch Vinh đi lên đỡ và nói:



- Bí thư Vương, ông dậy sớm vậy.



Thấy hai người thân thiết như vậy, một vài ông lão đều than thở Vương Trạch Vinh quá nhân nghĩa.



Bố của Bí thư Trịnh nói:



- Lão Uông, ông bồi dưỡng ra nhân tài. Ông xem Bí thư Tiểu Vương đó, đây là không quên nguồn gốc.



Ai cũng biết tình hình Uông gia bây giờ, Vương Trạch Vinh không ngừng tiến hành bảo vệ người Uông gia. Đúng là vì có Vương Trạch Vinh bảo vệ, Uông gia mới vẫn đứng vững dù Uông Nhật Thần lui, dù cho Uông gia đang chưa có người kế nghiệp.



Uông Nhật Thần cười ha hả nói:



- Trạch Vinh là một đồng chí rất tốt.