Quan Khí
Chương 1504 : Con mình đã vào Trung Nam Hải
Ngày đăng: 20:36 18/04/20
Vương Đại Hải gần đây lại về Khai Hà, mỗi ngày ông đến nhà máy cũ chơi cờ với bạn bè.
Sau khi biết con Vương Đại Hải làm quan to, mọi người thấy ông đều rất kính trọng, ngay cả nhiều quan chức chính quyền thấy Vương Đại Hải đều gọi ông là Vương lão.
Vương Đại Hải bây giờ coi như người nổi tiếng ở Khai Hà. Mọi người nhắc tới ông đều giơ ngón cái lên và nói: Con ông ta rất giỏi, là Ủy viên Bộ Chính trị.
Cầm cốc trà, Vương Đại Hải đi dọc theo trụ sở nhà máy, trên đường có không ít người chào ông.
- Bác Vương, hôm nay trông khá vui vẻ.
- Đại Hải, con chú bao giờ về Khai Hà?
Vương Đại Hải rất thích cảm giác này, ông chỉ muốn cười phá lên vì tự hào.
Đi đến chỗ đánh cờ của mấy ông bạn, một người vội vàng đi lấy ghế cho ông.
Vương Đại Hải ngồi xem hai người đang đánh cờ.
- Bác Vương, tôi vừa đi qua nhà anh, Thanh Phân đi mua đồ ăn.
Nghe thấy giọng, Vương Đại Hải ngẩng lên thì thấy là Trương Huệ Quyên. Người phụ nữ này sau khi biết con ông làm Ủy viên Bộ Chính trị liền không ngừng tới nhà làm ông có chút phiền phức.
- Ừ, bà ấy đi mua đồ ăn.
- Lát nữa tôi bảo Tiểu Như mang đồ ăn cháu nó làm cho hai bác.
Nói xong lời này Trương Huệ Quyên liền cười cười rời đi.
Trương Huệ Quyên vẫn luôn cố ý ra vẻ mình rất thân thiết với Vương gia.
- Đại Hải, cũng may Trạch Vinh nhà ông không lấy con gái bà ta, cưới là chịu khổ đó.
Một ông lão cười nói.
Một bà lão bên cạnh nhỏ giọng nói:
- Tôi nghe nói con gái bà ta gần đây đang quyến rũ với lãnh đạo họ Xương nào đó.
- Là Xương Mẫn, nghe nói là Phó chủ tịch huyện.
- Ha ha, ông thấy trí nhớ tôi đó. Nghe nó hai người rất thân mật.
Vương Đại Hải nhíu mày nói:
- Quan hệ gì tới tôi.
Một ông lão cười nói:
- Sao không có, có lời đồn nói con ông có quý khí, chỉ cần dính vào con ông là lây quý khí, như vậy sẽ lên như diều.
Mấy ông lão liền cười phá lên.
Vương Đại Hải không rõ nên có chút buồn bực nói:
Vương Trạch Vinh không hiểu sao ông bố mình gọi điện lại hỏi việc này.
- Bố, bố hỏi làm gì?
- Đừng hỏi, bố hỏi con đã ngủ với cô ta chưa?
Tiền Thanh Phân ở bên có chút ngạc nhiên nhìn Vương Đại Hải. Thấy Vương Đại Hải gọi hỏi con mình về việc này nên lớn tiếng nói:
- Ông lão chết tiệt này, sao lại hỏi con mình chuyện đó.
Vương Trạch Vinh cũng có chút khó hiểu nên nói:
- Bố, tính của con thì bố cũng biết mà. Con và Trương Hân Như đó chỉ đi dạo phố hai lần thôi mà.
Vương Đại Hải lớn tiếng nói:
- Mẹ nó chứ, nhà đó dám lấy Trạch Vinh nhà ta ra mà đồn đại.
Vương Trạch Vinh hỏi:
- Bố, sao bố giận như vậy?
Vương Đại Hải liền nói chuyện kia ra.
Lữ Hàm Yên ở bên nghe thấy Vương Trạch Vinh có phụ nữ trước cô nên đến gần mà nghe. Nghe xong Vương Đại Hải nói, cô buồn cười ôm bụng.
Vương Trạch Vinh cũng rất tức giận, hai mẹ con này như thế nào thì hắn biết. Trước đó hai mẹ con này không cho hắn vào nhà, bây giờ thấy hắn phát triển lại lấy hắn mà gây chuyện.
Đương nhiên Vương Trạch Vinh cũng không thể làm gì mẹ con Trương Huệ Quyên. Hắn chỉ nói:
- Bố, như vậy bố đừng để ý đến mẹ con bọn họ.
Vương Đại Hải lúc này mới bình tĩnh tốt.
- Chưa ngủ với nó là được.
Tiền Thanh Phân đoạt điện thoại rồi nói:
- Trạch Vinh, con ở đâu, có ở Thành phố Hải Đông không?
- Mẹ, con đang định gọi cho bố mẹ. Nhà con đã chuyển vào Trung Nam Hải. Các cháu rất nhớ bố mẹ, bố mẹ lên Bắc Kinh đi.
- Trung Nam Hải.
Tiền Thanh Phân biết đó là đâu, trước đây nghe không ít người nói đó là nơi rất thần bí.
Vương Đại Hải nghe thấy bà vợ lẩm bẩm liền hỏi:
- Sao thế?
- Con mình chuyển nhà, chuyển vào Trung Nam Hải. Con bảo chúng ta vào Trung Nam Hải.