Quan Khí​

Chương 152 : Trịnh Chí Minh bày ý tốt

Ngày đăng: 20:09 18/04/20


- Trạch Vinh, đã lâu rồi chúng ta không ngồi cùng nhau. Cậu đến Tân Nguyệt Lâu đi.



Trịnh Chí Minh gọi điện cho Vương Trạch Vinh rồi cười nói.



- Vâng, nghe Bí thư Trịnh.



Vương Trạch Vinh biết Trịnh Chí Minh muốn bày ý tốt. Hắn mặc dù không rõ Trịnh Chí Minh làm vậy là có ý gì, nhưng bí thư đã gọi thì Vương Trạch Vinh vẫn lập tức đáp ứng.



Tân Nguyệt Lâu là nhà hàng khá nổi tiếng ở huyện Khai Hà. Hầu hết quan chức chính quyền đều thích đến đây.



Vương Trạch Vinh đi vào thì thấy Tả Chính, Hòa Quốc Hùng, Trịnh Chí Minh đang ngồi nói chuyện với nhau. Hắn vừa nhìn đã biết ý của Trịnh Chí Minh. Y muốn dùng hai người quen cũ để tạo tình cảm với Vương Trạch Vinh.



- Trạch Vinh, mau ngồi đi.



Trịnh Chí Minh rất thân thiết mời Vương Trạch Vinh ngồi xuống.



- Tôi đã sớm muốn uống vài chén với Trạch Vinh mà không có cơ hội. Hôm nay chúng ta phải uống thật thoải mái.



Tả Chính vừa cười vừa nói. Là cấp dưới thân tín của Trịnh Chí Minh, Tả Chính rất phối hợp với y về việc kéo Vương Trạch Vinh về phía mình.



Hòa Quốc Hùng sau khi điều đến làm trưởng phòng Đất đai, người đã béo hơn một chút. Hắn vui vẻ bắt tay Vương Trạch Vinh mà nói:



- Trạch Vinh, không dễ gì được ngồi cùng nhau.



Mặc dù không còn làm bí thư nhưng xem ra hắn sống cũng thoải mái.



Vương Trạch Vinh cũng vui vẻ nói:



- Đều là lão lãnh đạo.



Đối với Hòa Quốc Hùng, Vương Trạch Vinh có ấn tượng khá tốt. Thấy Hòa Quốc Hùng ngồi đây, Vương Trạch Vinh cũng vui vẻ.



Trịnh Chí Minh ở bên cười nói:



- Vẫn là Trạch Vinh tiến nhanh.



Uống vài chén, Trịnh Chí Minh liền than thở:



- Nhớ kỹ khi chúng ta gặp nhau lần đầu tiên thì tôi còn là phó bí thư, Trạch Vinh là chánh văn phòng. Vậy mà chỉ trong nháy mắt Trạch Vinh đã là phó chủ tịch thường trực. Trạch Vinh à, trong mấy người chúng ta thì cậu tiến bộ nhanh nhất.



Vương Trạch Vinh cười nói:



- Không có bí thư Hòa và Bí thư Trịnh giúp đỡ thì tôi sẽ không có ngày hôm nay. Tôi mời lão bí thư một chén.




Mạc Đại Bưu cũng đồng ý nói:



- Đúng là không có tác dụng gì mấy nhưng trong đó nói một vài đầu mối quan trọng. Các cuộc giao dịch tiền của Giải Khánh Tài đều do Giang Tinh thực hiện. Nghe nói trong biệt thự bí mật của Giang Đào có một két sắt, trong đó có sổ.



- Sổ của Giang Đào?



Vương Trạch Vinh liền coi trọng việc này. Nếu như có thể lấy được quyển sổ này thì có lẽ tìm được các giao dịch của Giải Khánh Tài.



- Người của anh có thể tin không?



- Đều là những người theo tôi nhiều năm, không có vấn đề gì.



Mạc Đại Bưu rất tự tin mà nói.



Vương Trạch Vinh thầm đoán Mạc Đại Bưu có lẽ cũng có một số tay chân, vì thế nói:



- Nghĩ cách lấy quyển sổ đó. Nếu như có quyển sổ thì có lẽ sẽ vạch trần được một vài thứ.



Vì trấn an Mạc Đại Bưu, Vương Trạch Vinh nói:



- Trưởng phòng chính trị sở Công an Nguyễn Dũng là bạn học của tôi. Nếu như ở đây không được thì tôi sẽ nhờ anh ta bố trí một vị trí cho anh.



Mắt Mạc Đại Bưu sáng rực lên. Hắn thầm nghĩ đúng là người có con đường. Đến lúc đó dù không làm được ở đây thì lên tỉnh cũng ổn.



Sau khi Vương Trạch Vinh rời đi, Mạc Đại Bưu liền gọi Trương Hải tới.



Nhìn Trương Hải, Mạc Đại Bưu nói:



- Cần trộm một thứ.



Trương Hải nói:



- Nhà Giang Đào?



Mạc Đại Bưu gật đầu nói:



- Tiền đồ của cậu và tôi đều nằm ở việc này. Làm tốt thì không gian phát triển của chúng ta sẽ rất lớn. Chẳng may không được thì cũng không sao, bên trên có người.



Trương Hải cười nói:



- Trong tay tôi vừa lúc có một người như vậy, hy vọng trong nhà của Giang Đào không có bảo vệ.