Quan Khí
Chương 155 : Mời Lữ Hàm Yên đi cùng phu nhân Bí thư Tỉnh Ủy
Ngày đăng: 20:09 18/04/20
Cuộc tọa đàm kết thúc, Bùi Dật Phi nói với Trịnh Chí Minh:
- Bí thư Hạng mời các đồng chí Huyện ủy Khai Hà lưu lại một chút. Bí thư có chuyện muốn nói với mọi người.
Nghe thấy như vậy, các thường vụ huyện Khai Hà đều rất kích động. Bọn họ cũng muốn được nói chuyện với Hạng Nam mà.
Trịnh Chí Minh hưng phấn nói:
- Có phòng họp nhỏ ở bên cạnh, tôi sẽ cho người chuẩn bị địa điểm.
Bởi vì vừa tiến hành hội nghị ở đây nên nhiều thứ trên bàn vẫn chưa dọn đi.
Bùi Dật Phi cười nói:
- Ở đây cũng được, chỉ nói chuyện một chút mà thôi.
Cổ Kiến Quân nghe vậy liền vội vàng tìm người đến kê bàn ghế lại. Thấy mấy lãnh đạo huyện ủy đều ở đây, nhân viên hội trường đâu dám chậm trễ. Bọn họ vội vàng lau dọn, kê bàn.
Nhìn hội trường đã được thu dọn chu đáo, Trịnh Chí Minh hài lòng nhìn Cổ Kiến Quân một chút.
Khi Hạng Nam một lần nữa đi vào hội trường thì chỉ có Lý Gia Hòa và Hứa Tố Mai cùng đi.
Thấy Hứa Tố Mai xuất hiện, Vương Trạch Vinh không khỏi giật mình. Hắn có thể thấy vẻ buồn trên mặt Hứa Tố Mai giống như vừa khóc.
Hạng Nam ngồi xuống rồi mỉm cười nói với mọi người:
- Ngồi đi, ngồi đi. Hôm nay tôi đến huyện Khai Hà là muốn cảm nhận không khí ở huyện chúng ta. Mọi người không nên căng thẳng như vậy.
Các thường vụ đều hưng phấn ngồi xuống nhưng không ai dám dựa lưng vào ghế cả.
Các lãnh đạo huyện ủy huyện Khai Hà không ai nói chuyện mà chăm chú nghe Hạng Nam nói.
Hạng Nam nhìn Trịnh Chí Minh rồi nói:
- Tiểu Trịnh, hôm nay nghe báo cáo xong, tôi rất hài lòng. Điều này nói rõ công tác xây dựng Đảng của huyện Khai Hà đã làm rất tốt.
Trịnh Chí Minh nghe vậy liền như bay trên mây, hắn kích động đến độ cả người run lên:
- Lời Bí thư Hạng nói chính là vinh dự của nhân dân huyện Khai Hà.
Hạng Nam xua tay rồi nói:
- lần này đi cùng tôi còn có vợ của tôi – Hứa Tố Mai. Ha ha, tôi đây là dùng việc công làm việc tư. Vợ tôi nghe nói huyện Khai Hà có hang động ngầm rất đẹp nên muốn tới xem một chút.
Lý Gia Hòa ở bên nói với Trịnh Chí Minh:
- Giám đốc Hứa chính là giám đốc sở Du lịch. Giám đốc đến khảo sát hang động ngầm, các anh nhất định phải cẩn thận tiếp đón.
Vương Trạch Vinh nghe thấy Hạng Nam nói không khỏi khiếp sợ. Hắn mặc dù sớm đoán Hứa Tố Mai có lai lịch nhưng không ngờ lại là vợ của Hạng Nam, hơn nữa còn là giám đốc sở Du lịch. Việc này nằm ngoài suy nghĩ của hắn.
- Xin Bí thư Hạng yên tâm, chúng tôi nhất định làm tốt công tác tiếp đón, làm cho giám đốc Hứa hài lòng với hành trình đến huyện Khai Hà lần này.
Trịnh Chí Minh ngần như là muốn vỗ ngực nói. Sau đó hắn nhìn Hứa Tố Mai mà nói:
- Xin giám đốc Hứa yên tâm, huyện Khai Hà nhất định sẽ chăm chú làm tốt công tác tiếp đón.
Hứa Tố Mai cố cười:
- Em muốn mang con gái về, em không bao giờ để con gái rời đi nữa.
Hứa Tố Mai vừa khóc vừa nói.
- Chị, chúng ta đi mang Hàm Yên về.
Hứa Tố Anh cũng kích động nói.
Khó khăn lắm mới làm mình bình tĩnh lại, Hạng Nam gật đầu nói:
- Tiểu Vương, cháu nếu đã là chồng của Hàm Yên, chú cũng không giấu cháu. Hơn 23 năm trước con gái chúng ta đã mất tích, bây giờ về cơ bản đã có thể xác nhận Hàm Yên là con gái cô chú. Cô chú rất vui.
Vương Trạch Vinh nói:
- Lữ Khánh Phân một tay nuôi Hàm Yên lớn lên. Cháu hy vọng không nên xuất hiện chuyện gì làm tổn thương mẹ con cô ấy.
Vương Trạch Vinh bây giờ lo lắng cho cảm nhận của mẹ con Lữ Khánh Phân hơn. Khi Lữ Hàm Yên đột nhiên xuất hiện mẹ ruột thì không biết nàng sẽ như thế nào.
- Em muốn con gái của mình, em không nhịn được một giây nào nữa.
Hứa Tố Mai đứng lên định đi ra ngoài.
- Ai biết được Lữ Khánh Phân có bắt cóc Lữ Hàm Yên không?
Hứa Tố Anh kích động nói.
- Nói linh tinh.
Hạng Nam trừng mắt nhìn nhìn em vợ rồi nói:
- Dù như thế nào thì Lữ Khánh Phân đã nuôi Hàm Yên lớn đến bây giờ, đây là ân tình đối với Hạng gia ta.
Nghe Hạng Nam nói vậy, Vương Trạch Vinh không khỏi thầm than Bí thư tỉnh ủy đúng là khác.
- Tố Mai, anh thấy nên như thế này, em cứ làm quen với Hàm Yên, tạo tình cảm rồi chúng ta sẽ tìm biện pháp giải quyết tốt nhất.
Sau đó Hạng Nam nhìn Vương Trạch Vinh rồi nói:
- Nếu Hàm Yên là con gái của cô chú vậy cháu cũng là người một nhà. Hy vọng cháu cố gắng làm tốt công tác tư tưởng với Hàm Yên.
Vương Trạch Vinh nói:
- Chỉ có một bớt đỏ thôi mà, cô ấy cũng chưa chắc là con gái cô chú.
Hứa Tố Mai kích động nói:
- Phải mà, cô dám khẳng định Hàm Yên là con gái của cô.
Hạng Nam nói:
- Chú cũng có một cảm giác rất lạ. Khi vừa thấy Hàm Yên, chú đã cảm thấy đó là con gái mình.
- Trạch Vinh, nhờ cháu đó.
Hạng Nam cũng trở nên kích động.