Quan Khí​

Chương 1669 :

Ngày đăng: 20:39 18/04/20


Thời gian trôi nhanh, Vương Trạch Vinh vào trong quân đội đã được nửa năm. Trong thời gian này hắn đã dành nhiều công sức tìm hiểu công việc ở quân đội, gần như đi hết bảy Quân khu lớn, cũng hiểu qua về tình hình trong quân đội.



Công tác ở Thành phố Hải Đông hắn gần như để người Vương Hệ phối hợp với Chiêm Quốc Xương cùng làm. Mặc dù hắn không ở đó nhưng hắn vẫn nắm giữ Hải Đông trong tay.



Thấy Vương Trạch Vinh chú tâm nhiều vào bên quân đội, người thông mình đều biết hắn được bồi dưỡng thành người kế nghiệp. Đối với người có khả năng lên làm Tổng bí thư thì nhân viên Vương Hệ ở Hải Đông đương nhiên rất tích cực trong công việc.



Trong quá trình này Ngô lão vẫn không biểu hiện sẽ giao lực lượng trong tay mình cho Vương Trạch Vinh, chỉ mỗi lần Vương Trạch Vinh tới nhà thì ông thảo luận qua vài điều, đôi khi hai người có ý kiến khác nhau liền có tranh luận.



Nếu là người khác thấy Ngô lão mãi không giao lực lượng trong tay cho mình thì nhất định sẽ lo lắng. Nhưng Vương Trạch Vinh lại không như vậy. Mỗi lần tới nhà Ngô lão, mặc dù tranh luận nhưng từ quan khí thì Vương Trạch Vinh thấy rõ quan hệ hai bên đang không ngừng hướng tới gần nhau. Nó nói rõ Ngô lão đang hài lòng với hắn.



Đã không có lo lắng làm Vương Trạch Vinh càng chú tâm trong công việc, đặc biệt việc nâng cao năng lực tác chiến của quân đội đã được hắn nói tới nhiều lần ở các hội nghị.



Trong bảy Quân khu lớn, Bành Bộ Thuân là người nắm giữ Quân khu thủ đô. Quân khu này đã có binh lực trên 400 ngàn người.



Quân khu Ninh Dương và Lan Châu là địa điểm do Ngô lão nắm giữ, tổng hai Quân khu này có binh lực là 630 ngàn người.



Làm cho Vương Trạch Vinh có chút bất ngờ chính là con của ông lão Chu Bá Thành nắm giữ quan khí Kim Lăng với binh lực 300 ngàn người, bảo sao ông ta không có lực lượng lớn như vậy trong quân đội.



Quân khu Tề Nam có 300 ngàn người do Cổ Gia Lâm nắm trong tay, người làm tư lệnh cũng là người của Uông Chính Phong – Hoàng Cao Lâm. Người này đã sớm liê lạc với Vương Trạch Vinh.



Quân khu Thành Đô có 250 ngàn quân thuộc người của Lão bí thư, tư lệnh hiện nay là – Bách Chương Khôn, gần đây y bắt đầu đi lại gần với Vương Trạch Vinh.



Ngoài ra còn một Quân khu là Nam Dương có 210 ngàn quân do Bí thư Trịnh nắm giữ.



Đương nhiên đó chỉ là thể hiện bên ngoài. Ngoài ra còn có các nhân vật trong Bộ Chính trị đều có người ở các Quân khu. Bây giờ người của Bí thư Trịnh và Bí thư Lâm có không ít. Bọn họ mặc dù không có người làm tư lệnh các Quân khu khác nhưng đều nắm giữ vị trí chủ chốt.



Vương Trạch Vinh cũng hiểu hơn về quân đội Trung Quốc.



Nửa năm qua Vương Trạch Vinh lấy lý do công việc nên tiến hành đề bạt một số người của Uông Chính Phong. Hắn làm như vậy cũng không khiến ai dị nghị. Mọi người đều thấy đó không phải người Vương Hệ, Vương Trạch Vinh mỗi lần lấy lý do đều hợp lý.
- Bí thư Vương cũng không có nhiều thời gian như vậy, tôi thấy chỉ cần làm qua một chút là được.



Vương Trạch Vinh trước đây vốn muốn vào quân đội nhưng không có cơ hội, giờ có hắn đương nhiên là vui:



- Tôi thấy như vậy đi, anh bố trí người đợi lệnh, tôi rảnh là tới tập luyện.



Dương Úy Lâm đương nhiên biết Vương Trạch Vinh bận việc nên gật đầu nói:



- Cũng chỉ có thể như vậy.



Nói tới đây, Dương Úy Lâm cười ha hả nói:



- Trên người Bí thư Vương nếu mang chút sát khí càng có thể làm người ta khâm phục hơn.



Vương Trạch Vinh cười nói:



- Bây giờ trong các lãnh đạo quân đội thì có mấy người trải qua chiến trường, chủ yếu là người học từ trường lớp ra, đây mới là điều tôi lo nhất. Không trải qua chiến trường thì khi chính thức có chiến tranh thì bọn họ có đứng vững được trước áp lực không?



Chiêm Lâm gật đầu nói:



- Tôi thấy đây là chuyện rất quan trọng. Các nước phương tây gây chiến chủ yếu là để luyện binh. Chiến tranh đều ở quốc gia khác, người ta đang luyện binh, chúng ta lại rảnh rỗi là không ổn. Tôi cho rằng sau đây Trung ương cần phải suy xét chuyện này, thậm chí có thể cho quân đội tham gia các hành động quốc tế để rèn luyện.



Vương Trạch Vinh gật đầu nói:



- Nếu đã là quân nhân thì nhất định phải để bọn họ ra chiến trường, đây là chức trách. Chúng ta không thể nuôi toàn binh già, không thể nuôi toàn binh lính sợ chết. Đề nghị của anh tôi thấy có thể thực hiện, sau đây chúng ta nhất định tích cực tham gia các hoạt động quốc tế, quân đội cũng cố gắng tiến hành thay máu.



Ba người tiếp tục bàn về việc phát triển quân đội, chủ yếu là làm sao để quân đội Trung Quốc mạnh hơn.