Quan Khí
Chương 1718 :
Ngày đăng: 20:40 18/04/20
Ngồi trong hầm bộ chỉ huy Đông Hải, Vương Trạch Vinh đầy nghiêm túc nghe các tin tức báo về.
- Bí thư Vương, tất cả chuẩn bị xong. Theo quan sát của chúng tôi thì Đài Loan và Mỹ không hề biết hành động lần này của chúng ta. Bọn họ chú ý chủ yếu là bên Hàn Quốc.
Thường Chính Lý cười nói với Vương Trạch Vinh.
Bành Bộ Thuân cũng nói:
- kế hoạch phương bắc làm thế giới hiểu lầm tưởng Trung Quốc chúng ta sẽ tấn công Hàn Quốc.
Vương Trạch Vinh cũng cười nói:
- Nếu như lần này chúng ta đánh thắng thì đúng là làm đối phương sợ hãi.
Mọi người cùng nở nụ cười.
Đây là sự thả lỏng trước trận chiến, bằng cách này cũng khiến người ta bớt khẩn trương hơn.
- Hai bộ máy Trung ương đã rời khỏi Bắc Kinh rồi chứ?
Vương Trạch Vinh hỏi Hoàng Phủ Tùng.
- Bí thư Vương, tôi nhận được thông báo nói hai bộ máy một di chuyển tới phía tây, một tới phía nam.
Vương Trạch Vinh gật đầu. hành động đánh Đài Loan lần này thì Trung ương Đảng do Bí thư Trịnh cầm đầu cùng bên chính phủ do Chu Trạch Cương cầm đầu phân biệt tới phía tây, nam của Trung Quốc. Đây là hành động đảm bảo an toàn khi có chiến tranh đề phòng xuất hiện tình huống xấu nhất.
Mặc dù hệ thống phòng ngự đã chuẩn bị khá đầy đủ như Trung ương vẫn không dám coi thường.
Lúc này Bành Bộ Thuân và Thường Chính Lý cũng tập trung bên cạnh Vương Trạch Vinh.
Nhìn đồng hồ đã tới 3h đêm, Vương Trạch Vinh nói:
- Bắt đầu thôi.
Bành Bộ Thuân gật đầu nói:
- Đúng thế.
Vương Trạch Vinh giơ tay lên chào hai người Thường Chính Lý.
Hai người bọn họ cũng giơ tay chào Vương Trạch Vinh.
Chào xong, Vương Trạch Vinh đi lên đài chỉ huy cầm mic nói:
- Thưa toàn thể các chiến sĩ, tôi là tổng chỉ huy Vương Trạch Vinh. Tôi tuyên bố kế hoạch phương bắc chính thức bắt đầu, thắng lợi thuộc về các đồng chí.
- Tác dụng khẳng định là có chẳng qua hệ thống phòng thủ của Trung Quốc cũng mạnh. Nếu như hạm đội của chúng ta chạy tới Đài Loan thì tên lửa của bọn họ hoàn toàn có thể bắn trúng chúng ta.
- Nói như vậy chúng ta mặc dù có quân đội mạnh nhất thế giới nhưng vẫn không có cách gì với Trung Quốc sao?
Ao Feipu có chút tức giận nói.
- Nếu bọn họ đánh tới vùng biển nước ta thì chúng ta hoàn toàn đánh lui được bọn họ. Chẳng qua chúng ta nếu muốn tấn công và lên đất Trung Quốc thì khá khó khăn.
Mấy người đang nói tới đây, một nhân viên đi vào nhỏ giọng nói với Ao Feipu.
Nghe xong, Ao Feipu nói:
- Theo tình báo nhận được thì Trung ương Đảng và chính phủ Trung Quốc chia làm hai đường rời khỏi Bắc Kinh, hướng đi không rõ. Trung Quốc đang đề phòng chúng ta tham chiến. Ngoài ra bọn họ cũng bố trí lại tầm bắn của vũ khí hạt nhân, chủ yếu nhằm về phía chúng ta.
Một quan chức vội vàng nói:
- Chúng ta cũng phải nhanh chóng rời trụ sở.
Nhìn y, Franklin nói:
- Chỉ cần chúng ta không chủ động xuất kích thì chúng ta sẽ an toàn.
Nghe y nói thế, mọi người mới yên tâm. Ao Feipu suy nghĩ một chút và nói;
- Franklin, anh nói chúng ta nên làm gì?
Franklin nói:
- Ý của tôi là để hạm đội quan sát từ xa, xem vũ lực của Trung Quốc. Ngoài ra cũng cần lợi dụng dư luận quốc tế yêu cầu Trung Quốc nhanh chóng lui binh.
Ao Feipu thở dài nói:
- Xem ra chỉ có cách như vậy.
Xi Mengding nói:
- Chính phủ Đài Loan có nhiều tài sản gửi ở ngân hàng nước ta, tôi thấy cần đóng băng số tài sản này lại.
Mỹ đứng ngoài quan sát khiến các nước khác không dám vọng động.
Một vài quốc gia càng sợ và lập tức chuẩn bị cho trạng thái chiến tranh. Không ai biết việc này mở rộng tới đâu.
Mỹ mà tham gia như vậy Nga rất có thể sẽ tham gia qua đó sẽ dễ dẫn tới cuộc chiến tranh thế giới.