Quan Khí​

Chương 1719 :

Ngày đăng: 20:40 18/04/20


Vương Trạch Vinh nhìn chằm chằm vào màn hình lớn trước mặt. Tình hình chiến trường thông qua vệ tinh được thể hiện trên màn hình lớn. Làm tổng chỉ huy, Vương Trạch Vinh nếu như không thấy áp lực là không thể. hành động này mặc dù hắn chỉ phụ trách chung, mọi hành động cụ thể có người khác làm nhưng hắn vẫn lo lắng với tình huống bất ngờ có thể xảy ra.



Hắn cũng biết đây là chuyện bất đắc dĩ. Cả quân đội hiện nay chỉ có hắn mới có thể tập trung lại một chỗ được.



Cục trưởng Thập Cục – Hồ Lôi đang ngồi bên cạnh Vương Trạch Vinh.



Vương Trạch Vinh nhìn Hồ Lôi và hỏi:



- Bên Mỹ có động tĩnh gì không?



- Bí thư Vương, hạm đội Thái Bình Dương chỉ đứng từ xa quan sát, không có bất cứ hành động gì. Ngoài ra theo tin tức từ Mỹ truyền về thì tổng thống Mỹ đã triệu tập hội nghị trọng điểm nghiên cứu việc này.



Hồ Lôi nói thêm:



- Bây giờ các nước đều nhận được tin này, nhiều quốc gia đã tăng cường cấp độ phòng vệ.



Vương Trạch Vinh khẽ gật đầu và một lần nữa nhìn về phía trước.



Bành Bộ Thuân đầy kích động đi tới. Y nhấp ngụm nước xong nói với Vương Trạch Vinh:



- Trạch Vinh, không ngờ lại tiến triển nhanh và thuận lợi như vậy. Vòng tên lửa đầu tiên đã phá hủy hệ thống phòng ngự của Đài Loan, bây giờ không quân và hải quân đang nhanh chóng tiến đến.



Vương Trạch Vinh nói:



- Không được sơ suất, nhất định phải đảm bảo cả cuộc chiến không có bất ngờ xảy ra.



Bành Bộ Thuân gật đầu nói:



- Thực ra chúng ta đã tiến hành diễn tập rất nhiều lần, cả cuộc chiến cũng đã tiến hành. Trước kia chúng ta không dám tấn công Đài Loan là vì sợ Mỹ, hơn nữa là do quân đội không thể thống nhất. Lần này có thể triển khai hành động này là phải cảm ơn anh.



Vương Trạch Vinh thở dài nói:



- Thống nhất tổ quốc không chỉ là hy vọng của nhân dân Trung Quốc, cũng có đông đảo đồng bào Đài Loan. Chúng ta đã kéo dài quá lâu nên không thể không thống nhất.




Một số binh sĩ già cũng không thể ngủ, trong lòng bọn họ như có ngọn lửa đang thiêu đốt làm máu mình sôi trào.



- Rất tốt.



Ngay khi người Trung Quốc đang sục sôi vì hưng phấn, Bành Bộ Thuân nhận được báo cáo cũng không nhịn được đấm mạnh lên bàn và hét lớn.



Hét xong, y đi tới trước mặt Vương Trạch Vinh rồi lớn tiếng nói:



- Trạch Vinh, không quân của chúng ta đã đưa được nhóm binh sĩ đầu tiên đổ bộ vào Đài Loan.



Vương Trạch Vinh nghe xong không khỏi có chút kích động.



Đây là bước đi rất quan trọng trong cả kế hoạch. Sau khi bộ đội đặc chủng tiến vào khống chế vài khu vực quan trọng nhằm cung cấp điều kiện cho quân đội chính quy theo sau.



- Báo cáo, bên hải quân truyền tin tới nói hải quân, lục quân của chúng ta đã phối hợp với người trên đảo để thành công lên đất liền.



Lần này Vương Trạch Vinh cũng kích động đập bàn. Hắn biết các công tác chuẩn bị đã có hiệu quả. Quân canh gác bờ biển của đối phương bị quân đội Trung Quốc tấn công mạnh nên đã có quyết định đầu hàng.



Bành Bộ Thuân cười ha hả nói:



- Tướng lĩnh chỉ huy quân bờ biển vốn còn do dự, đến bây giờ mới coi như có quyết định.



Vương Trạch Vinh vui vẻ nói:



- Không quân không ngừng cho quân đội đổ bộ xuống, hải quân lại có thể đưa quân lên đất liền. Chỉ cần có trận địa thì bước tiến của chúng ta sẽ rất nhanh.



Bành Bộ Thuân đi lên đài chỉ huy cầm mic lớn tiếng nói:



- Tôi là Bành Bộ Thuân, nghe lệnh của tôi tiến hành đợt bắn tên lửa thứ hai.



Nghe lệnh của Bành Bộ Thuân, Vương Trạch Vinh biết giai đoạn một của cuộc chiến đã hoàn thành. Chỉ cần giai đoạn một thành công thì hắn tin rất nhanh sẽ đánh phá được toàn bộ Đài Loan