Quan Khí​

Chương 167 : Xảy ra chuyện

Ngày đăng: 20:09 18/04/20


Nhấp một ngụm trà, nhìn Mạc Đại Bưu và Trương Hải đang đầy vẻ vui mừng, Vương Trạch Vinh hỏi:



- Quá trình sự việc thế nào?



Việc Giải Khánh Tài bị bắt đã gây nên chấn động không nhỏ ở huyện Khai Hà. Đường đường là một trưởng phòng Công an huyện, không ngờ lại là đầu sỏ xã hội đen. Mọi người đều đoán già đoán non xem Giải Khánh Tài làm như vậy rốt cục là thế nào? Ngẫm lại cũng làm người ta tò mò, đường đường một trưởng phòng Công an huyện không ngờ lại là đầu sỏ buôn lậu thuốc phiện. Việc này khiến dân chúng cũng phải mở rộng tầm mắt.



Vương Trạch Vinh xin phép đến tỉnh thành gần năm ngày, tuy rằng ở Khai Hà phát sinh sự việc, đồng thời Tiểu Giang và Đoạn Văn Lượng cũng liên tục gọi điện thoại báo cáo cho hắn, nhưng bởi vì sự việc Giải Khánh Tài phát sinh quá đột ngột, cho nên rất nhiều người cũng không biết rõ ràng. Vương Trạch Vinh cũng không nhận được báo cáo về việc này.



Vương Trạch Vinh là người biết rõ nhất chuyện này chính là do người của Mạc Đại Bưu làm ra. Nhìn Mạc Đại Bưu và Trương Hải vẫn còn đứng đó, Vương Trạch Vinh vẫy tay ra hiệu cho bọn họ ngồi xuống, quẳng cho mỗi người một điếu thuốc lá. Trương Hải vội vàng lấy bật lửa ra châm thuốc cho Vương Trạch Vinh, sau đó lại xoay người châm cho Mạc Đại Bưu, cuối cùng mới châm thuốc cho mình.



Nhìn thái độ kính cẩn của Trương Hải, Vương Trạch Vinh âm thầm gật đầu, thằng ranh này có vẻ có tiềm năng.



Mạc Đại Bưu hút một hơi thuốc thật sâu, sau đó phun khói ra ngoài, hưng phấn nói:



- Phó chủ tịch huyện Vương, quá trình chuyện này phi thường thuận lợi. Tên Giải Khánh Tài kia tuyệt đối không ngờ, tôi đã sớm phái người theo dõi cô ả Giang Tinh kia. Từ sau khi chiếm được sổ sách, bởi vì không có tên Giải Khánh Tài ở trong đó, tôi liền phỏng chừng Giải Khánh Tài sẽ cho diệt khẩu Giang Tinh để chặt đứt manh mối. Quả nhiên, Giải Khánh Tài âm thầm phái người muốn giết chết Giang Tinh. Người của tôi liền xuất hiện đúng lúc cướp Giang Tinh đi. Khi Giang Tinh thấy Giải Khánh Tài muốn giết mình, cô ta vừa sợ hãi vừa phẫn nộ, căn bản không mất bao nhiêu thời gian liền nói hết toàn bộ sự việc. Sau khi chúng tôi thu được chứng cớ, không ngờ còn thu được thêm những căn cứ chính xác về việc Giải Khánh Tài buôn lậu thuốc phiện từ chỗ Giang Tinh mà cô ta lưu lại để phòng ngừa bất trắc.



Nghe đến đó, Vương Trạch Vinh trên cơ bản minh bạch tình huống, xem ra lần này người của Mạc Đại Bưu đã chiếm được những chứng cớ chính xác đủ để đưa Giải Khánh Tài vào chỗ chết. Quả nhiên là công an kỳ cựu, ngay cả ý nghĩ của Giải Khánh Tài cũng có thể đoán được. Phỏng chừng Mạc Đại Bưu cũng đã tốn rất nhiều tâm sức trong việc này. Vương Trạch Vinh liền hỏi:



- Khi các cậu gửi tài liệu, cơ quan cấp trên có biết là các cậu gửi không?



Mạc Đại Bưu cười nói:



- Toàn bộ quá trình tôi và Trương Hải đều không lộ diện. Giang Tinh cũng là do người của chúng tôi hộ tống đi đến chỗ Giám đốc sở Công an tỉnh Lý Trấn Giang.



Nghe đến đó, Vương Trạch Vinh âm thầm gật đầu, Mạc Đại Bưu làm việc xem ra phi thường cẩn thận. Hắn lại hỏi Mạc Đại Bưu:
Vừa nghe vậy, trên mặt Chu Lâm như sáng lên, ngạc nhiên vui mừng nói:



- Giám đốc Hứa vẫn không quên tôi à?



Vương Trạch Vinh cười nói:



- Trưởng ban Chu, về sau sự phát triển của Khai Hà không thể tách rời khỏi cô, chúng ta cần phải giao lưu nhiều hơn mới được.



Chu Lâm hơi ngượng ngùng nói:



- Trạch Vinh, lần trước là tôi cũng hơi quá khích!



Người phụ nữ này nói chuyện cũng rất thẳng thắn.



Thấy thái độ của Chu Lâm như vậy, Vương Trạch Vinh mừng thầm, xem ra Chu Lâm muốn một lần nữa đảo trở về. Hắn liền cười nói với Chu Lâm:



- Lần này tôi gặp được Bí thư Hạng. Ông nói với tôi rằng làm việc phải đoàn kết đồng chí. Trưởng ban Chu là cán bộ kỳ cựu ở huyện Khai Hà, về sau xin ủng hộ nhiều hơn.



Nghe thấy ngay cả Hạng Nam cũng gặp gỡ Vương Trạch Vinh, Chu Lâm càng muốn thân thiện hữu hảo với Vương Trạch Vinh hơn, liền mỉm cười nói:



- Trạch Vinh yên tâm đi.



Song phương rất nhanh liền đạt thành ý đồ hợp tác. Tình huống này không chỉ ngoài dự kiến của Vương Trạch Vinh mà ngay cả Chu Lâm cũng như thể một lần nữa tìm lại được tổ chức.