Quan Khí
Chương 294 : Vấn đề ở bên ngành công an
Ngày đăng: 20:12 18/04/20
Vương Trạch Vinh ngồi uống trà. Long Dũng Đình đang ngồi trước mặt hắn.
- Đánh bạc ở đó mới diễn ra chứ?
- Đúng thế, vấn đề có lẽ không lớn nhưng nếu tiếp tục thì khó mà nói.
- Hệ thống công an ở Huyện Đại Phường có tham gia không?
- Hình như Bí thư Hác cũng đã nói gì đó.
Vương Trạch Vinh đã thầm phái Long Dũng Đình đi điều tra việc này, mặc dù không thể hiểu quá rõ nhưng dựa vào năng lực của Long Dũng Đình thì cũng sẽ biết được chút. Vương Trạch Vinh không quá tin Hác Duệ Quân nên mới bảo Long Dũng Đình đi điều tra trước.
Vương Trạch Vinh gật đầu, hắn về cơ bản đã hiểu được nguy cơ của Khoái Phú Quyền. Có lẽ là có ai đấy biết việc này và định giở trò. Chỉ cần việc này lộ ra thì Hác Duệ Quân nhất định không thể giữ chức bí thư đảng ủy Công an huyện nữa. Khoái Phú Quyền cũng vì nguyên nhân này mà bị ảnh hưởng.
Long Dũng Đình nói:
- Không có việc gì thì tôi đi trước.
- Ăn cơm rồi hãy đi, ngồi chơi với chị cậu chút.
Vương Trạch Vinh nói xong liền về thư phòng. Việc này Hác Duệ Quân tham gia vào nhưng hắn không hy vọng đối phương xuất hiện vấn đề.
Sáng hôm sau Vương Trạch Vinh vừa đến văn phòng liền nói với Hác Duệ Bân:
- Gọi Hác Duệ Quân đến đây.
- Vâng.
Hác Duệ Bân mặc dù không biết Bí thư Vương gọi anh mình làm gì, nhưng thấy mặt Bí thư Vương sa sầm như vậy làm hắn rất sợ.
Hác Duệ Bân ra ngoài liền gọi cho anh mình:
- Anh, Bí thư Vương gọi anh tới đó, vẻ mặt rất không tốt.
Lời này của Hác Duệ Bân làm cho Hác Duệ Quân rất buồn bực. Hắn từ trước đến giờ vẫn là thân tín của Vương Trạch Vinh, bây giờ Vương Trạch Vinh mặt mày sa sầm gọi hắn. Không biết có chuyện gì đây?
Vương Trạch Vinh bỏ tờ báo xuống rồi nói với Hác Duệ Quân:
- Anh có quan hệ gì với Khoái Cương?
- Khoái Cương là con trai của Bí thư Khoái, tôi chỉ có quan hệ qua lại mà thôi.
Vương Trạch Vinh nhìn chằm chằm Hác Duệ Quân một lúc rồi nói:
- Tôi hy vọng như vậy. Nếu như ở chỗ Khoái Cương mà có đánh bạc thì anh biết hậu quả đó.
Hác Duệ Quân cũng mới biết việc này, nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy không khỏi giật mình. Hắn không ngờ Vương Trạch Vinh cũng biết việc này.
Vương Trạch Vinh nói.
- Xin Bí thư Vương yên tâm, câu lạc bộ giải trí đó không có vấn đề gì.
Hác Duệ Quân nói.
Thấy Vương Trạch Vinh gật đầu, Hác Duệ Quân dừng một chút rồi nói:
- Bí thư Vương, tôi còn muốn tự kiểm điểm với ngài.
- Ồ.
Vương Trạch Vinh nhìn Hác Duệ Quân.
- Bí thư Vương, tôi không nên lén qua lại với Khoái Cương.
- Giúp con của Bí thư Khoái là rất bình thường, chẳng qua không nên làm chuyện vi phạm pháp luật.
Vương Trạch Vinh cười nói.
- Bí thư Vương, tôi biết mình đã sai. Sau này trước khi làm việc gì nhất định sẽ xin chỉ thị của Bí thư Vương.
Hác Duệ Quân nói.
- Tôi không muốn nhúng tay vào bên ngành công an. Các anh muốn triển khai công việc thế nào cũng được, chỉ cần đảm bảo không ảnh hưởng đến lợi ích của quần chúng nhân dân Huyện Đại Phường.
- Bí thư Vương, đây cũng là điểm mà tôi muốn kiểm điểm. Công tác của tôi làm không tốt, không quản lý tốt Công an huyện.
Thấy Hác Duệ Quân không ngừng nhận sai, Vương Trạch Vinh biết hắn đã hiểu, cười nói:
- Huyện Đại Phường muốn phát triển thì hệ thống công an rất quan trọng.
- Xin Bí thư Vương yên tâm, chúng tôi lập tức tiến hành chỉnh đốn nội bộ và theo sát bước tiến của Bí thư Vương.
- Duệ Quân, tôi đưa anh vào vị trí đó, tôi tin anh không làm tôi thất vọng.
Nghe thấy Vương Trạch Vinh nói như vậy, Hác Duệ Quân coi như yên tâm. Mình nhận sai đã có hiệu quả.
Mặc dù Vương Trạch Vinh đoán Khoái Phú Quyền chắc đã biết rõ tình hình, nhưng sau khi Hác Duệ Quân rời đi hắn vẫn gọi cho Khoái Phú Quyền.
- Trạch Vinh, tôi nợ cậu.
Khoái Phú Quyền trực tiếp nói. Đối với việc Vương Trạch Vinh bố trí Hác Duệ Quân đi làm, Khoái Phú Quyền rất cảm kích. Nếu không phải Vương Trạch Vinh nhắc nhở thì có lẽ hắn đã có chuyện.
- Đại ca, sau này phải tăng cường giám sát Khoái Cương mới được.