Quan Khí​

Chương 315 : Quan trường động đất

Ngày đăng: 20:12 18/04/20


Trong suốt mấy ngày nay người dân huyện Đại Phường liên tục được xem trò hay. Huyện Đại Phường xuất hiện vấn đề, phó chủ tịch huyện Chu Liên Khánh là người đầu tiên dính sẹo.



Nhìn Chu Liên Khánh bị dẫn đi, mọi người lập tức choáng. Chu Liên Khánh này nhìn qua không hề giống người phạm tội, vì sao hắn bị bắt nhỉ?



Chẳng những người khác nghĩ như thế mà ngay cả Vương Trạch Vinh cũng cảm thấy không thể hiểu được. Theo như Vương Trạch Vinh thấy thì Chu Liên Khánh này là một người không biết nói chuyện nhưng cũng có chút năng lực, không ngờ hắn cũng sa chân vào chuyện của Điền Mông Lực.



Mao Hiếu Lễ tìm tới chỗ Vương Trạch Vinh, thở dài:



- Sao lão Chu cũng dính chàm cơ chứ, thật không ngờ!



Vương Trạch Vinh gật đầu nói:



- Xem ra vấn đề của hắn không nhỏ!



Đang nói chuyện thì chánh văn phòng huyện ủy Chu Thiến Dao tiến vào nói:



- Lý Đông Tấn bị dẫn đi rồi.



Lý Đông Tấn!



Vương Trạch Vinh và Mao Hiếu Lễ quay sang nhìn nhau, cả hai cùng nghĩ đến một người, trên mặt đều lộ ra vẻ kinh ngạc.



Lý Đông Tấn vốn là thư ký của Ngũ Toa Đức, nếu như hắn bị tóm, vậy thì...



Hai người có phần không dám nghĩ chuyện vạn nhất thật sự có thể xảy ra tiếp, thành phố Quán Hà này loạn rồi.



Một loạt các hành động xảy ra. Tiền Dịch Tài nói với Vương Trạch Vinh qua điện thoại:



- Trạch Vinh, chuyện của Điền Mông Lực liên lụy đến rất nhiều người. Vụ án sẽ do tỉnh trực tiếp tiến hành, e là thành phố cũng không tránh được. Các cậu cố gắng giữ bình tĩnh là được.



Kỳ thật Tiền Dịch Tài cũng cảm thấy rất shock. Quán Hà xảy ra chuyện lớn như vậy thì hắn làm bí thư cũng sẽ chịu trách nhiệm. Nghĩ đến việc tiến triển của mình lại dính phải vấn đề quản lý bất lực thì hắn cảm thấy tiền đồ có hơi bất ổn.



Người trên tỉnh sau khi xuống huyện Đại Phường cũng chỉ yêu cầu Ủy ban Kỷ luật thanh tra và công an cùng phối hợp. Vương Trạch Vinh cũng đã sớm bàn giao, nhất thiết đều nghe theo sự sắp xếp của cấp trên.



Thấy ngay cả hai phó chủ tịch huyện đều được áp đi, Vương Trạch Vinh cảm thấy việc này rất lớn.



Hiện giờ người trong huyện Đại Phường đều cảm thấy bất an. Ngay cả hai phó chủ tịch huyện cũng dính bùn thì người khác sẽ ra sao?



Khoảng thời gian sau đó, mấy vị nguyên trưởng phòng đang tham gia mấy lớp bồi dưỡng cũng bị dẫn đi.
Vương Trạch Vinh nói:



- Yên tâm đi, tới công ty Tây Phong thì các anh sẽ được trọng dụng.



Nói xong liền gọi điện thoại cho Hạng Tâm Lam, nói qua tình hình hai người một chút.



Sau khi nghe Vương Trạch Vinh giới thiệu, Hạng Tâm Lam nói:



- Hay quá, nhà máy ô tô của cô ở huyện Đại Phường đang cần người như vậy, để hai người bọn họ đến làm đội trưởng đội phó đi.



Vương Trạch Vinh sau khi liên hệ xong liền nói với hai người:



- Như vậy đi, tới công ty Tây Phong, Hầu Vệ Đông làm đội trưởng đội bảo vệ, Trần Thái Trung làm đội phó, nhân viên cấp dưới sẽ do hai người thông báo tuyển dụng.



Hai người vừa nghe có thể tới công ty lớn thì đều hớn hở, không ngừng cảm tạ.



Nhìn Long Dũng Đình cùng bọn họ rời đi, Long Hương Băng vừa rót trà cho Vương Trạch Vinh vừa khẽ nói:



- Bí thư Vương, cảm ơn ngài.



Vương Trạch Vinh khó hiểu nói:



- Có gì mà cảm ơn chứ?



Long Hương Băng nói:



- Nếu không có sự trợ giúp của ngài thì hai chị em chúng tôi cũng không có ngày hôm nay, giờ ngài lại còn giúp chiến hữu của Tiểu Dũng. Việc này làm cho chúng tôi thật sự không biết làm thế nào để cảm tạ ngài cho tốt!



Hóa ra là vì cái này! Vương Trạch Vinh nói:



- Ngày nào về nhà tôi cũng có cơm nóng, canh nóng để ăn, cả nhà lại được dọn dẹp gọn gàng ngăn nắp, nếu nói cảm tạ thì chính là tôi đó!



Long Hương Băng nghe nói như thế thì nước mắt đã vòng quanh, càng thêm cảm kích nói:



- Đây là chuyện tôi nên làm, chỉ cần bí thư Vương không chê tôi vụng về thì tôi nguyện ý cả đời đều hầu hạ ngài.



Nghe xong lời này, Vương Trạch Vinh khẽ nhìn lại dáng vẻ mê người của Long Hương Băng, gật gật đầu rồi cầm tờ báo lên đọc.