Quan Khí
Chương 408 : Mạc Chính Quần tỏ vẻ
Ngày đăng: 20:14 18/04/20
Long Hương Băng là một người phụ nữ làm đàn ông rất sung sướng ở trên giường, không ngừng triền miên, không ngừng tiến tới. Vương Trạch Vinh có thể cảm nhận được sự khác biệt giữa Long Hương Băng so với Lữ Hàm Yên và Tiểu Giang.
Sau khi liên tục vận động, Long Hương Băng càng tỉ mỉ lau sạch cơ thể cho Vương Trạch Vinh, sau đó mới dán sát vào lòng Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh cảm nhận được sự phục vụ của Long Hương Băng, trong lòng hắn lúc này rất phức tạp. Hắn thật không ngờ sao hôm nay lại lên giường với Long Hương Băng.
Vương Trạch Vinh khẽ dùng tay vỗ vỗ trên bờ lưng mềm mại và trơn bóng của Long Hương Băng. Sao mỗi lần ăn món canh của Lữ Khánh Phân thì mình đều có chuyện này nhỉ. Không biết Lữ Khánh Phân dạy Long Hương Băng nấu món canh gì nữa.
Cảm nhận Vương Trạch Vinh đang dùng tay vỗ vỗ lưng mình, trong lòng Long Hương Băng đột nhiên có cảm giác muốn dựa vào hắn. Trước kia khi làm bảo mẫu của Vương Trạch Vinh, nàng mặc dù cũng có thể cảm nhận được sự quan tâm của Vương Trạch Vinh, nhưng sự quan tâm đó không thể làm nàng có cảm giác an toàn. Bây giờ thì khác rồi, sau khi làm chuyện này với Vương Trạch Vinh, bây giờ lại cảm nhận tay Vương Trạch Vinh vuốt ve trên người mình, nàng cảm thấy mình rất an toàn.
Long Hương Băng càng chen sát vào lòng Vương Trạch Vinh hơn.
Long Hương Băng thực ra rất thông minh. Thấy được quyền lực của Vương Trạch Vinh, nàng hiểu ra nhiều thứ. Thông qua quan sát, nàng biết Vương Trạch Vinh rất kiêng kỵ vấn đề nam nữ.
Chuyện hôm nay tuy là đột nhiên, nhưng Vương Trạch Vinh nhất định đang lo lắng.
Nghĩ như vậy, Long Hương Băng liền lấy tay khẽ vuốt ve ngực rồi nhỏ giọng nói:
- Phó thị trưởng Vương, ngài yên tâm, em mãi là bảo mẫu của ngài. Em không yêu cầu ngài làm gì hết.
Thì ra Long Hương Băng cũng là người hiểu biết.
Vương Trạch Vinh càng thêm yêu thương Long Hương Băng hơn.
- Hương Băng, anh đúng là không thể hứa gì với em.
Vương Trạch Vinh có chút lo lắng mà nói.
Long Hương Băng nói:
- như thế này là tốt rồi, em ở nhà phục vụ ngài.
Long Hương Băng biết mình mặc dù không thể thành vợ của Vương Trạch Vinh, nhưng chỉ cần mỗi ngày ở bên Vương Trạch Vinh thì có gì khác một người vợ. Nàng biết bản thân mình, Vương Trạch Vinh là người nhất định sẽ phát triển, không thể nào có quá nhiều liên lạc với phụ nữ. Có thể tiếp tục như thế này thì nàng đã rất muốn rồi.
Mạc Chính Quần thường xuyên than thở như vậy.
Trong thời gian này đã có không ít người dựa vào Mạc Chính Quần, nhưng mình có thể thực hiện ý đồ trong hội nghị thường ủy, đưa những người của mình lên vị trí không? Mạc Chính Quần rất không yên tâm về việc này.
Nếu như có thể thành lập liên minh với Vương Trạch Vinh thì ý đồ của hắn sẽ thành công.
Mạc Chính Quần có suy nghĩ này, hắn hy vọng thông qua lần đến Huyện Đại Phường sẽ bàn bạc với Vương Trạch Vinh về bố trí nhân sự.
Vương Trạch Vinh đương nhiên không biết Mạc Chính Quần nghĩ nhiều như vậy. Hắn nghĩ Mạc Chính Quần dù sao cũng là Bí thư thị ủy, hắn thấy mình cần phải cố gắng phối hợp với Mạc Chính Quần.
Vương Trạch Vinh dập máy xong liền gọi điện cho Chu Tài Khâm.
- Thị trưởng, tôi báo cáo với anh. Bí thư Mạc yêu cầu ngày mai tôi cùng Bí thư đến Huyện Đại Phường kiểm tra công việc.
Vương Trạch Vinh theo quy định mà báo cáo với Thị trưởng. Dù nói như thế nào thì hắn chỉ là phó thị trưởng thường trực, chịu sự lãnh đạo của Thị trưởng.
- Ồ, cậu đi đi.
Chu Tài Khâm nói.
Vừa dập máy xong, Chu Tài Khâm liền nhíu mày. Vương Trạch Vinh báo cáo công việc với mình đó là do tôn trọng. Nhưng Mạc Chính Quần muốn Vương Trạch Vinh cùng đi đến Huyện Đại Phường kiểm tra công việc, bên trong là có vấn đề gì?
Bây giờ đang là lúc chuẩn bị điều chỉnh cán bộ Quán Hà, Mạc Chính Quần hẹn Vương Trạch Vinh cùng đến Huyện Đại Phường cũng không khó giải thích ý đồ.
Nghĩ đến việc Mạc Chính Quần muốn lôi kéo Vương Trạch Vinh, Chu Tài Khâm liền cảm thấy lo lắng. Hắn không hy vọng Mạc Chính Quần sẽ liên minh cùng Vương Trạch Vinh.
Thời gian này Chu Tài Khâm cũng đã đến các huyện điều tra. Thông qua điều tra hắn có kết luận giống Mạc Chính Quần. Mình nếu muốn thực hiện ý đồ thì không thể không có Vương Trạch Vinh ủng hộ.
Không biết Mạc Chính Quần sẽ cho Vương Trạch Vinh chỗ tốt gì? Bọn họ có thể thành lập liên minh không?
Chu Tài Khâm càng nghĩ càng thấy lo lắng.