Quan Khí
Chương 505 : Thư ký Khương Tắc Xương
Ngày đăng: 20:16 18/04/20
Nhìn ra ngoài văn phòng, Khương Tắc Xương cảm thấy tất cả đều trở nên tốt đẹp. Đã nhiều năm nay, kể từ khi bị đặt vào trong cái phòng làm việc chán ngắt này, đến lúc này lần đầu tiên Khương Tắc Xương mới có cảm giác muốn thét lên một tiếng thật to. Không ai có thể cảm nhận được tâm tình của Khương Tắc Xương lúc này, từ đỉnh núi lao xuống rồi lại bay lên, cả quá trình này có quá nhiều ủy khuất bên trong, từ hôm nay trở đi tất cả sẽ thay đổi, hắn tin sự thay đổi này sẽ rất lớn.
Trước ánh mắt khó hiểu của đám người trong văn phòng, Khương Tắc Xương bước nhanh ra ngoài cửa, hắn căn bản là không thèm để ý đám người này nghĩ như thế nào, từ giờ trở đi mình cùng với những người này đã có khoảng cách.
- Tiểu Lâm, Khương Tắc Xương làm sao vậy?
Hoàng Sơ Sinh khó hiểu hỏi, hôm nay trông Khương Tắc Xương rất đặc biệt.
- Ai biết, trông giống như có chuyện tốt gì đó!
Hoàng Sơ Sinh thở dài:
- Đời lão Khương này xem như xong rồi, đi theo một thị trưởng vốn tưởng có thể phất lên, ai ngờ lại đột nhiên xảy ra chuyện. Một người được thị trưởng tiền nhiệm dùng qua thì ai sẽ dùng lại hắn chứ!
Tuy rằng cảm thán nhưng trong giọng nói cũng không có sự đồng cảm mà nghiêng về phía trào phúng.
- Lão Hoàng, vừa rồi hắn được Chánh văn phòng Triệu gọi tới. Có thể là vị mới tới kia hay không?
Lâm Quốc Khánh hỏi, đối với bất cứ chuyện gì thì người trong cơ quan đều phỏng đoán.
- Ha ha, sao có thể được, có dùng thì là tôi và cậu chứ không dùng hắn, Tiểu Lâm, lần này không biết là cơ hội của ai?
Khi nói tới việc này thì cả hai đều động tâm. Ai cũng muốn trở thành thư ký của Vương Trạch Vinh, đừng thấy Vương Trạch Vinh chỉ là một phó thị trưởng, ai biết khi nào hắn tiến bộ chứ.
Lúc này Khương Tắc Xương đang nhanh chóng quay về nhà, một tin tức tốt như vậy thì hắn muốn chia sẻ với người vợ yêu của mình.
Vợ của Khương Tắc Xương tên là Hứa Hồng, dáng vẻ rất là hấp dẫn, vốn là một hộ sĩ, bởi vì lúc trước Khương Tắc Xương là thư ký của thị trưởng nên Hứa Hồng nhanh chóng kết hôn với Khương Tắc Xương rồi sau đó được điều tới văn phòng cục vệ sinh.
Khương Tắc Xương vừa đi vừa nghĩ, năm vừa rồi vợ đã có thái độ khác với mình, cho rằng đã gả cho một người đàn ông không có tiền đồ nên khi ở nhà nhiều lúc cứ hay oán hận. Hôm nay tin tức này chắc là sẽ mang đến cho nàng sự ngạc nhiên và vui mừng. Nghĩ đến mấy năm này Hứa Hồng đã cùng mình chịu không ít tủi thân nên Khương Tắc Xương thấy có phần day dứt.
Trước tiên trở về tắm rửa rồi làm một bữa cơm ngon cho hai người ăn sau đó hai vợ chồng cùng hoạt động một chút.
Nghĩ đến cơ thể của vợ mình trong lòng Khương Tắc Xương lại càng thêm vội vàng, sau khi ra ngoài cổng liền vội vàng bắt taxi về nhà.
Từ sau khi Khương Tắc Xương bị bỏ không thì hâu như không có người hỏi đến tình hình của hắn cộng thêm sự chiếu cố âm thầm của Triệu Hải Đào nên hắn giống như là một người tự do. Cho dù giữa đường gặp nhau cũng không có người hỏi thăm.
Hứa Hồng hừ mũi một cái, cầm lấy tờ đơn ly hôn trên bàn đọc lại một lượt, thấy nội dung trong đơn giống như mình nói ra liền nhanh chóng cầm bút ký tên.
- Đi, tôi sẽ ra tòa làm ngay bây giờ!
Khương Tắc Xương cực kỳ phẫn nộ, hình ảnh bên dưới Hứa Hồng chảy ra chất lỏng lại thoáng hiện trong đầu Khương Tắc Xương, trong tim hắn lại thấy u ám, đây là người phụ nữ của mình!
Thấy sự khác thường của Khương Tắc Xương hôm nay, Hứa Hồng giống như là lần đầu tiên nhìn thấy Khương Tắc Xương, cứ nhìn hắn chằm chằm. Lúc này Khương Tắc Xương nắm chặt tay, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể đánh người.
- Không phải là ngủ cùng với người khác một lần sao? Có cái gì mà quá tồi tệ, trông anh quýnh đít lên kia, bà đây không tổn thất cái gì cả, mấy ngày nữa bà sẽ trở thành chủ nhiệm văn phòng. Người khác có muốn thông đồng với Điền Kiến Bình cũng không có khả năng đó.
Hứa Hồng nói với giọng lãnh đạm.
Người vợ ngủ với mình bao năm không ngờ lại là người như vậy! Khương Tắc Xương cũng không nhịn được nữa, tóm lấy Hứa Hồng túm tóc tạt tai tát tới tấp.
Sau khi phát tiết một hồi, nhìn thấy Hứa Hồng khóc rống lên, Khương Tắc Xương tóm lấy Hứa Hồng nói:
- Đi!
Cầm lấy tờ đơn ly hôn trên bàn, Khương Tắc Xương nhìn Hứa Hồng nói:
- Trong nhà có thứ gì muốn thì cô mang đi, ngày mai tôi thu nhà.
Nói xong liền nhanh chóng đi ra ngoài.
Trong lòng Khương Tắc Xương rất đau, đi tới một chỗ trong công viên, hắn ngồi trên một chiếc ghế dài khóc rống lên.
Hắn thật sự cảm thấy có muôn vàn cảm khái về đời người, đây là cuộc sống của một nhân viên công chức bé nhỏ! Tất cả đều đành chịu, tất cả đều có thống khổ như vậy, vốn còn cho rằng mình khổ tận cam lại, đã tới thời khắc mình hưởng thụ hạnh phúc cùng vợ, không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy.
Khương Tắc Xương cũng không biết vì sao mình lại bỏ qua cho đôi cẩu nam nữ đó.
Hồi tưởng lại tình hình của mình, cơn thịnh nộ nhanh chóng được thế bằng sự lạnh lùng, ý muốn giết người bị việc trở thành thư ký của Vương Trạch Vinh đè mạnh xuống. Giết người thì quá dễ dàng, nhưng mà chỉ cần mình giết người xong thì vĩnh viễn không có khả năng trở thành thư ký cho Vương Trạch Vinh và mình cũng không thể có một ngày hãnh diện được.
Sau một lúc khóc rống, Khương Tắc Xương lấy khăn tay lau lau nước mắt, đứng lên sửa sang lại quần áo một chút, trên mặt hắn hiện ra sự kiên nghị, nhất định phải theo sát Vương Trạch Vinh, chỉ có như vậy mình mới có cơ hội thu thập đôi cẩu nam nữ kia, cũng mới có thể thay đổi đời mình.