Quan Khí
Chương 506 : Chiêu thương là trọng điểm
Ngày đăng: 20:16 18/04/20
Phó thị trưởng thường trực Chu Phong Chí đi vào phòng làm việc của Vương Trạch Vinh, vừa bước vào liền hỏi:
- Phó thị trưởng Vương có hài lòng với văn phòng này không?
- Sao phó thị trưởng Chu lại đích thân tới!
Vương Trạch Vinh vội vàng đứng dậy tiếp đón.
Chu Phong Chí bắt tay Vương Trạch Vinh nói:
- Một là đến thăm hỏi phó thị trưởng Vương, hai là đến để bàn giao công tác thu hút đầu tư một chút.
Từ trên mặt hắn không hề nhìn ra vẻ bất mãn gì cả.
Vương Trạch Vinh biết Chu Phong Chí bàn giao công tác thu hút đầu tư cho mình là theo ý của Âu Dương Hải Ba, nhìn thấy hắn tự mình đến liền giả vờ không rõ, nhiệt tình tiếp đãi.
- Phó thị trưởng Chu, ngài xem tôi vừa mới tới, chẳng quen thuộc cái gì cả, sau khi bàn giao công tác thì xin ngài hãy chỉ đạo nhiều hơn.
- Phó thị trưởng Vương, công tác thu hút đầu tư của thành phố Phượng Hải chủ yếu là ở vấn đề chiêu thương. Từ trước tới nay việc lợi dụng đầu tư bên ngoài Phượng Hải đều rất thấp, đầu năm nay thị ủy mới phát ra một văn kiện, trong đó định ra chỉ tiêu đối với công tác chiêu thương đó là phải hoàn thành một tỷ USD. Đến giờ thời gian đã trôi qua gần một nửa mà công tác chiêu thương của chúng ta mới hoàn thành trên dưới 200 triệu, còn khuyết gần 800 triệu USD, áp lực của anh không nhỏ đâu!
Khi Chu Phong Chí nói lời này thì biểu tình rất là nghiêm túc, Vương Trạch Vinh vừa nghe thấy còn có việc này thì cũng cảm thấy công tác có khó khăn nhất định.
Ngoài việc chuyển giao công tác thì Chu Phong Chí còn nói một ít chuyện về phương diện thương nghiệp, giới thiệu tình hình mấy ban ngành.
Tới khi Chu Phong Chí rời đi, Vương Trạch Vinh cũng hiểu được ít nhiều về công tác mà mình quản lý, mục đích của việc Chu Phong Chí đích thân tới hôm nay có thể nhìn ra được, tuy trong lòng hắn có chút bất mãn vì bị đoạt mất công tác thu hút đầu tư nhưng vẫn không muốn lọt vào kế của Âu Dương Hải Ba nên vẫn làm ra vẻ hào phóng, độ lượng khi chuyển giao.
- Khương Tắc Xương, thông báo cục trưởng cục Chiêu thương tới đây.
Vương Trạch Vinh liền nói với Khương Tắc Xương.
Sau một ngày điều chỉnh, tinh thần của Khương Tắc Xương khôi phục được khá nhiều, nỗi đau đớn trong tim đã bị hắn chôn sâu vào đáy lòng.
Không bao lâu sau, cục trưởng cục Chiêu thương Trần Thuật Tiến đi vào.
Sau khi ra hiệu của Trần Thuật Tiến ngồi xuống, Vương Trạch Vinh hỏi:
- Cục trưởng Trần, tôi muốn tìm hiểu thêm một chút về công tác cục Chiêu thương.
- Tiểu Hồng, rốt cuộc là có chuyện gì, con hãy thành thật nói cho bố biết!
Bố của Hứa Hồng đã nhìn ra điều gì đó, hắn hiểu khá rõ tính cách của Khương Tắc Xương, Khương Tắc Xương thuộc loại người "người mời ta một thước thì ta mời người một trượng", nếu không phải con gái của mình là ra chuyện gì đó có lỗi với hắn thì chắc chắn không có khả năng hắn dễ dàng ly hôn như vậy.
Nghe thấy bố mình truy hỏi, trong lòng Hứa Hồng lại càng tràn ngập ủy khuất, khóc rống to hơn nữa.
- Hừ, mày rốt cuộc đã làm chuyện gì có lỗi với Khương Tắc Xương đúng không?
Bố Hứa Hồng lại càng chắc chắn con gái của mình có vấn đề.
Mẹ của Hứa Hồng liền bao che cho con mình, nói:
- Ông hét cái gì thế, Tiểu Hồng làm sao có thể gây ra chuyện có lỗi với thằng ôn kia chứ, nhất định là thằng đó cho rằng mình phát đạt nên muốn ruồng bỏ Tiểu Hồng.
Chị gái của Hứa Hồng cũng cảm thấy có gì đó không bình thường, nàng cũng hiểu rõ tính của Khương Tắc Xương, kéo em gái mình vào một gian phòng ngủ, khẽ nói:
- Em nói thực cho chị biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nói ra rồi chị còn có thể giúp được.
Hai chị em bình thường thì không có chuyện thì không nói, sau một hồi khóc lóc, Hứa Hồng kể:
- Em cho rằng hắn không bây giờ có khả năng phát triển được nữa, cho nên đã tìm cho mình cơ hội để thăng chức, vừa lúc cục vệ sinh còn thiếu một chủ nhiệm văn phòng, trong lúc nhất thời hồ đồ, khi đang ở cùng cục trưởng Điền Kiến Bình thì bị hắn trở về phát hiện.
Lời này vừa nói ra, chị của Hứa Hồng liền trợn trừng mắt, dậm chân nói:
- Trời! Sao em lại có thể ngu xuẩn như vậy, không ngờ còn làm ra chuyện như vậy, chẳng trách Khương Tắc Xương đòi ly hôn!
- Chị, em làm sao bây giờ?
Hứa Hồng nhìn về phía chị gái đầy thê lương, lúc nghe được Khương Tắc Xương trở thành thư ký cho Vương Trạch Vinh, Điền Kiến Bình liền sợ tái mặt, đến lúc ấy nàng mới phát hiện Khương Tắc Xương có quyền thế như vậy, nhớ lại trước nay Khương Tắc Xương đều đối với mình rất tốt, giờ nàng rất là hối hận.
Thấy chị gái của Hứa Hồng từ trong phòng đi ra, đám người nhà đều quay sang nhìn.
Lắc lắc đầu, chị của Hứa Hồng cũng chẳng có ý kiến gì.
Trông thấy cảnh này, bố của Hứa Hồng đùng đùng nổi giận, vỗ mạnh vào sô pha, tức giận đến mức thở không ra hơi.