Quan Khí​

Chương 540 : Phụ nữ đúng là không biết đâu mà lần

Ngày đăng: 20:17 18/04/20


Đang đêm khi Vương Trạch Vinh ngủ thì điện thoại di động vang lên. Mấy hôm nay không biết như thế nào nhưng có lẽ vì Ouni đến mà Lữ Hàm Yên rất mạnh ở trên giường. Sau vài lần liên tục, Vương Trạch Vinh mặc dù khỏe mạnh nhưng cả người cũng hết sức.



Cầm lấy điện thoại di động, Vương Trạch Vinh thấy là Lô Cát Xuân gọi tới nên không khỏi giật mình. Xảy ra chuyện gì đây?



- Thị trưởng Lô, xảy ra chuyện gì vậy?



Vương Trạch Vinh vừa nghe điện liền hỏi. Ở tình hình bình thường lãnh đạo gọi điện vào buổi đêm như vậy thì nhất định xảy ra chuyện.



- Trạch Vinh, may đến nhà khách ủy ban, xảy ra chuyện.



Lô Cát Xuân không nói gì thêm mà đã dập máy. Vương Trạch Vinh có thể nghe thấy vẻ nghiêm túc của đối phương.



- Chuyện gì vậy anh?



Lữ Hàm Yên nửa tỉnh nửa mê mà hỏi.



Vương Trạch Vinh bật đèn lên rồi vội vàng mặc quần áo:



- Có lẽ xảy ra chuyện rồi, nếu không Thị trưởng Lô không gọi anh như vậy.



Vương Trạch Vinh lập tức gọi cho Ngũ Hậu Cương.



Ngũ Hậu Cương rất nhanh đã đến. Điện thoại di động của Vương Trạch Vinh không ngừng vang lên, các loại tin tức liên tục truyền tới.



Sau khi hiểu rõ tin tức, Vương Trạch Vinh không khỏi kinh ngạc, việc này quá là lạ.



Càng nghĩ Vương Trạch Vinh càng thấy bực mình.



Mẹ nó chứ.



Đã lâu không mắng người, Vương Trạch Vinh lúc này không nhịn được mà mắng.



Chuyện là như thế này, một tên thanh niên nước Pháp chơi một nữ nhân viên phục vụ đến chảy máu.



Chuyện gì thế chứ?



Xe vừa vào nhà khách ủy ban, Vương Trạch Vinh xuống thì thấy Chánh văn phòng Ủy ban Triệu Hải Đào đang không ngừng chạy đi chạy lại.



Thấy Vương Trạch Vinh, Triệu Hải Đào nói:



- Phó thị trưởng Vương, Thị trưởng Lô mời anh lập tức đến phòng hội nghị.



Vương Trạch Vinh nhìn Triệu Hải Đào thấy tâm trạng của đối phương rất kém. Sau khi nghĩ đến việc này, Vương Trạch Vinh có thể hiểu được suy nghĩ của Triệu Hải Đào. Triệu Hải Đào là người phụ trách công tác tiếp đón, bây giờ xảy ra chuyện thì vui được mới lạ.



Vương Trạch Vinh gật đầu đi vào trong. Trong phòng hội nghị đã có vài người.



Sau khi Vương Trạch Vinh đi vào, Lô Cát Xuân gật đầu với hắn, vẻ mặt Lô Cát Xuân cũng rất buồn bực.



Vương Trạch Vinh vừa ngồi xuống thì Phó thị trưởng thường trực Chu Phong Chí, Bí thư huyện ủy Phú Tuấn Tiên cũng đã đến.



Không lâu sau Bí thư thị ủy Tiền Lâm Đào sa sầm mặt đi vào.
Cả đêm đó, Vương Trạch Vinh phối hợp với cục Công an để lấy khẩu cung. Hắn cũng đã gặp Rogge, tên Rogge rất đẹp trai, cao to.



Thấy Vương Trạch Vinh đến, Rogge biết Vương Trạch Vinh là quan chức nên nói:



- Vương, tôi yêu cô gái kia, tôi muốn lấy cô ấy.



Vương Trạch Vinh hỏi:



- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?



Rogge nói:



- Hai chúng tôi vừa gặp đã yêu vì thế lên giường, không ngờ cô ấy lại như vậy.



- Hy vọng anh phối hợp nhân viên cục Công an.



Hắn không muốn tham gia việc này. Nửa đêm phải dậy vì việc đâu đâu.



Bởi vì không ai biết tình hình cụ thể, nữ nhân viên phục vụ kia cũng không nói tên Rogge hiếp cô ta, điều này làm đám người Thu Phẩm Chu rất khó xử.



Nếu nữ nhân viên phục vụ nói Rogge hiếp cô ta, Vương Trạch Vinh nhất định sẽ bảo vệ cô ta. Nhưng từ đủ loại tình hình có thể thấy cô gái tự nguyện vào phòng và để Rogge chơi.



Sáng hôm sau trong các cơ quan của thành phố Phượng Hải đều bàn tán việc này.



Bí thư thị ủy Tiền Lâm Đào cẩn thận lắng nghe cục Công an báo cáo tình hình, sau đó nhìn Chánh văn phòng Ủy ban Triệu Hải Đào mà nói:



- Bên phía chính quyền không nên đồn loạn như vậy. Ai đồn loạn sẽ phải chịu trách nhiệm.



Triệu Hải Đào lúc này đang rất buồn bực, tất cả công tác tiếp đón đều do hắn phụ trách, xảy ra chuyện này thì căn bản không thể ỉm tin tức. Bây giờ Bí thư giao cho như vậy thì hắn không biết nên nói gì.



Vương Trạch Vinh cũng biết chỗ khó xử của Triệu Hải Đào nên nói:



- Bí thư Tiền, việc này rất nhiều người biết nên không thể che đi. Nếu muốn hóa giải tôi nghĩ phải dựa vào hai người kia mới được.



Triệu Hải Đào thấy Vương Trạch Vinh nói giúp mình nên rất biết ơn.



Tiền Lâm Đào đương nhiên biết việc này nên chỉ nói mà thôi.



Mọi người biết việc này không dễ giải quyết, Lô Cát Xuân nói:



- Truyền thông bây giờ luôn có bé xé ra to, tôi lo lằng việc này sẽ phát triển không tốt.



Tiền Lâm Đào nói:



- Lão Lo, chờ lát nữa chúng ta đến gặp Cục trưởng Mục, bọn họ là chuyên gia trong lĩnh vực này mà.



Lô Cát Xuân nói:



- Tôi thấy nên báo cáo với cấp trên rồi nói.