Quan Khí
Chương 541 : Thở dài một tiếng
Ngày đăng: 20:17 18/04/20
Nhìn một đám người rời đi, Vương Trạch Vinh cũng đứng dậy đi ra ngoài. Việc này mặc dù ít nhiều có quan hệ với hắn, nhưng hắn chỉ là người liên lạc chứ không phải tiếp đón. Việc này xảy ra trong khách sạn nên không có quan hệ gì với hắn.
Triệu Hải Đào là người đau khổ nhất, nhìn mọi người rời đi, hắn từ từ đứng lên nhưng tâm trạng rất kém.
Các thường vụ đều không muốn dính vào chuyện đáng chê cười này. Có người đang thầm thấy buồn cười. Phượng Hải vì đoàn khảo sát nước Pháp mà tuyên truyền mạnh, bây giờ xảy ra chuyện không biết Bí thư thị ủy và Thị trưởng sẽ như thế nào?
Vương Trạch Vinh cũng đã quan sát thấy cả Tiền Lâm Đào và Lô Cát Xuân đều có tâm sự. Xảy ra chuyện này Bí thư nhất định có trách nhiệm. Lô Cát Xuân càng không cần phải nói, hắn là Thị trưởng nên phụ trách công tác tiếp đón cơ mà.
Chuyện làm Vương Trạch Vinh đâu đầu nhất bây giờ chính là Ouni. Hắn hiểu rõ nếu quan hệ với Ouni sẽ có hậu quả nghiêm trọng như thế nào. Hơn nữa Ouni không biết giấu giếm, dù như thế nào cũng không thể phát triển thêm với cô ta.
Tình hình Phượng Hải bây giờ rất kỳ lạ, mặc dù ngoài mặt thì rất bình tĩnh, nhưng Vương Trạch Vinh không tin như vậy. Mọi người trong quan trường ngoài mặt thì thân thiết nhưng sau lưng không ngừng đâm nhau.
Ouni xúc động mà ôm mình thì nguy rồi. Vương Trạch Vinh đương nhiên không muốn chuyện như vậy xuất hiện.
Về đến nhà, Vương Trạch Vinh cười nói với Lữ Hàm Yên:
- Sao rồi, bảo em nhẹ một chút mà không nghe. Bây giờ cứ nằm đó.
Lữ Hàm Yên khẽ đấm Vương Trạch Vinh rồi nói:
- Có con mệt mà.
- Em hôm nay nghe nói khách sạn xảy ra chuyện, rốt cuộc là như thế nào anh?
Lữ Hàm Yên cũng tò mò nên hỏi Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh đi tới ngồi xuống sô pha, hắn cầm lấy cốc trà mà nói:
- Việc đúng là kỳ quái. Em nói phụ nữ bây giờ sống trong nước tốt như vậy, sao lại thích ra nước ngoài?
Lữ Hàm Yên cười nói:
- Anh bây giờ chẳng giống quan chức gì cả đó.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Da ngứa à, muốn đánh rồi.
Lữ Hàm Yên ngồi vào lòng Vương Trạch Vinh rồi nói:
- Theo đuổi hạnh phúc là tự do mỗi người. Cô gái đó làm như vậy là theo đuổi hạnh phúc của mình. Chẳng qua cách làm đó lại khiến người ta phản cảm.
Lữ Hàm Yên nói tiếp:
- Em còn tưởng anh nửa đêm đi tìm tình nhân.
Sau khi thông báo tình hình, Mục Tuyết còn nói thêm vài chính sách rồi rời đi.
Lúc này Tiền Lâm Đào nghiêm mặt nói:
- Các đồng chí, Lãnh đạo tỉnh ủy rất coi trọng việc này, nhiều lần gọi điện hỏi thăm. Lãnh đạo tỉnh ủy có cái nhìn lớn đối với công tác tiếp đón của chúng ta. Lần này không phải một hai người nước ngoài mà là đoàn khảo sát gần trăm người đến Phượng Hải. Xảy ra chuyện này, Phượng Hải coi như mất mặt.
Tiền Lâm Đào nói như vậy làm các thường vụ đều xấu hổ.
Mặc dù Tiền Lâm Đào không truy cứu trách nhiệm của ai, nhưng mọi người đều biết không biết chừng quan chức Phượng Hải sẽ bị ảnh hưởng. Đương nhiên ảnh hưởng lớn nhất đó là Triệu Hải Đào.
Hội nghị rất nhanh kết thúc, các thường vụ liền đi ra ngoài. Việc này rất khó xử lý.
Vương Trạch Vinh về đến nhà, Lữ Hàm Yên cười nói:
- Anh đoán xem hôm nay em đi gặp ai.
Vương Trạch Vinh đầu tiên nghĩ đến là Ouni. Chẳng qua hắn nghĩ hôm nay Ouni đi chơi nên không thể đoán được Lữ Hàm Yên đi gặp ai.
- Nói cho anh, hôm nay Ouni không đi chơi, em hẹn cô ấy.
Vương Trạch Vinh cố ra vẻ ngạc nhiên.
Lữ Hàm Yên kéo Vương Trạch Vinh ngồi xuống mà nói:
- Ouni thực ra rất thông minh. Sau khi em nói tình cảm của anh và em, cô ấy rất hâm mộ và nói không ảnh hưởng đến tình cảm của chúng ta.
- Dễ như vậy sao?
Vương Trạch Vinh hỏi.
- Chẳng lẽ anh không muốn bỏ?
Lữ Hàm Yên sẵng giọng nói.
Vương Trạch Vinh vội vàng nói:
- Em có thể xử lý như vậy là tốt rồi.
Lữ Hàm Yên nói:
- Em và Ouni làm chị em. Cô ấy còn mời em đến nước Pháp.
Chuyện của Ouni đã được giải quyết, Vương Trạch Vinh thở dài một tiếng. Nghĩ đến hội nghị hôm nay, Vương Trạch Vinh bắt đầu phân tích chẳng may Triệu Hải Đào xảy ra chuyện thì Phượng Hải sẽ thiếu hai thường vụ, điều này ảnh hưởng lớn đến cục diện chính trị Phượng Hải. Mình có thể đạt được chỗ tốt gì từ đó không?